Nhìn hai thần tượng thơ ấu trước mặt, Lý Tiểu Tiểu tuyệt vọng che kín mặt, đây là cái tên gì a, còn có thể đặt tùy ý hơn chút sao? Sao hai người không nói một người tên Tôn Đại một người tên Dương Nhị đi!
Dương Tiễn nhìn biểu cảm của Lý Tiểu Tiểu, hơi hơi nhíu mày: “Thế nào? Không xuôi tai sao?”
“Không chỉ không xuôi tai, hơn nữa cũng không phù hợp đặc điểm đặt tên hiện tại của phàm nhân.” Lý Tiểu Tiểu kiên nhẫn mà giải thích nói: “Các anh có thể căn cứ đạo hào, phật hiệu của các anh hoặc là các đặc điểm khác để đặt tên.”
Nói như vậy liền dễ dàng hơn, Dương Tiễn lập tức nghĩ ra một cái tên rất hay cho mình: “Tôi tên Dương Thanh Nguyên đi.”
“Dương Thanh Nguyên? Tên này hay!” Lý Tiểu Tiểu vừa nghe thì mặt mày hớn hở gật đầu khen ngợi: “Chỗ này chẳng những hàm chứa đạo hào của anh, hơn nữa nghe qua cũng giống tên một soái ca.”
Thấy tên của mình được Lý Tiểu Tiểu chấp nhận, Dương Tiễn hơi nhẹ đến không thể thấy được mà thở ra, biểu cảm trên mặt cũng thả lỏng không ít. Anh vẫy vẫy tay về phía Hao Thiên Khuyển, Hao Thiên Khuyển lập tức thả con thỏ được hai cái chân trước cầm xuống, nhảy xuống khỏi ghế dựa lẻn đến bên chân Dương Tiễn.
“Đây là Hao Thiên Khuyển.” Dương Tiễn sờ sờ đầu Hao Thiên Khuyển: “Nó cần sửa tên không?”
“Hao Thiên Khuyển không cần sửa tên.” Lý Tiểu Tiểu vẫy vẫy tay nói: “Hiện giờ người ta nuôi chó tên gì cũng có, gọi Hao Thiên rất bình thường.”
Dương Thanh Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-ty-giai-tri-tien-pham/1133369/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.