Sau khi vào top 20 rồi, chúng tuyển thủ càng khẩn trương, đại bộ phận đều ngâm mình trong phòng âm nhạc với phòng vũ đạo, sợ lơi lỏng cái đã bị đè xuống. Trong 20 tuyển thủ này, dù là khán giả, giám khảo hay là tuyển thủ khác, đều cho rằng Khổng Minh Tuyên là tuyển thủ thuộc loại thiên phú ông trời đuổi theo đút cơm ăn, cùng là học một loại cách hát, người khác luyện đi luyện lại, nhưng đến chỗ Khổng Minh Tuyên đây thì há mồm liền tới; luận âm vực, từ tông cao đến tông thấp liền không có tông nào Khổng Minh Tuyên không hát được, âm vực rộng lớn đến làm người ta trợn mắt há hốc mồm; đồng thời, Khổng Minh Tuyên lại là tay hát bài hát gốc, từ khi tham gia thi đấu tới nay ca khúc được hát cơ hồ đều là tự mình sáng tác, mỗi một bài đều có ngạc nhiên mới, quả thực là sự tồn tại như chàng trai bảo tàng. Cùng là học vũ đạo mới, người khác phải chọn động tác trước rồi mới luyện tập, nhưng Khổng Minh Tuyên nhìn giáo viên nhảy một cái liền có thể một chút cũng không sai mà nhảy ra, mà chính vũ đạo mà anh lâm thời biên ra không chỉ có đẹp hơn giáo viên vũ đạo thiết kế, thậm chí có vài động tác yêu cầu độ cao làm cho người ta học cũng chẳng học xong…… Mấy tháng thi đấu không chỉ làm cho Khổng Minh Tuyên có một số fan lớn, còn làm cho anh có uy tín rất lớn trong tuyển thủ, bình thường lúc mọi người tán gẫu đều gọi anh là đội trưởng, đều cảm thấy Khổng Minh Tuyên chắc chắn sẽ lấy thân phận quán quân trở thành đội trưởng khi lập nhóm vào lúc cuối cùng, đứng ở C vị. Sau khi Khổng Minh Tuyên đổi máy lọc nước thì không ở trong phòng lâu, trực tiếp ra ngoài gọi Tưởng Khôn Bằng với Lưu Thành Vĩ đi phòng vũ đạo. Khi Lý Húc Nhiên đang luyện nhảy ở phòng vũ đạo nhìn thấy Khổng Minh Tuyên thì động tác rõ ràng là dừng một chút, biểu cảm có chút cứng đờ, nhưng giây tiếp theo anh ta lại nương theo bước nhảy xoay người qua, đưa lưng về phía Khổng Minh Tuyên. Khổng Minh Tuyên quét mắt liếc anh ta cười nhạo một tiếng, gọi Tưởng Khôn Bằng với Lưu Thành Vĩ vào đi qua một bên nhảy điệu nhảy đội mới. Tưởng Khôn Bằng từng làm thực tập sinh một năm, trụ cột tại phương diện vũ đạo và âm nhạc cũng không tệ, cho dù không có Khổng Minh Tuyên trợ giúp thì cũng có thể thoải mái thăng cấp. Thực lực của Lưu Thành Vĩ yếu hơn Tưởng Khôn Bằng một chút, nhưng mà quan hệ giữa cậu ta với Khổng Minh Tuyên, Tưởng Khôn Bằng lại tốt, dù là ca hát hay là khiêu vũ thì hai người họ đều sẽ chỉ điểm cậu ta, điều này cũng làm cho con đường thăng cấp của cậu ta thoải mái hơn so với người ngoài một chút. Luyện đầy đủ hơn 3 tiếng rồi, mắt thấy đã đến 6 giờ chiều, Lý Húc Nhiên cầm lấy một chiếc khăn lông xoa xoa mặt, như là không có việc gì mà hô: “Đi thôi, về ký túc xá tắm rửa rồi đi ăn cơm.” Nghe câu đó, tất cả mọi người không nhúc nhích, mà là quay đầu nhìn Khổng Minh Tuyên. Khổng Minh Tuyên tùy tiện đứng dậy, vặn mở nước khoáng trong tay uống hết rồi tùy tay ném một phát, cái bình rỗng cách một nửa cái phòng học vũ đạo chuẩn xác bị ném vào thùng rác. “Đi, về ký túc xá.” Khổng Minh Tuyên nói xong rồi xoay người bước đi, Tưởng Khôn Bằng với Lưu Thành Vĩ đã quen thuộc một trái một phải mà vây quanh Khổng Minh Tuyên, đồng đội khác nếu không ở cạnh mấy người họ, thì là đi theo phía sau bọn họ, vây quanh Khổng Minh Tuyên rời đi. Nhìn Khổng Minh Tuyên bị một đám người sao vây quanh trăng mà bu quanh, trong lòng Lý Húc Nhiên dâng lên kɦoáı ƈảʍ trả thù mãnh liệt: “Cho mày đắc sắt* một hồi, chờ tao xem mày hư cổ họng rồi, mày còn kiêu ngạo thế nào!!” *: Ý nói đắc ý, được thế các kiểu đó. **** Lý Húc Nhiên đi theo phía sau đồng đội về ký túc xá, lau mồ hôi trên trán rồi cầm lấy cốc nước trên bàn rót một cốc từ trong máy lọc nước, ngửa đầu ừng ực ừng ực mà nốc xuống. Một cỗ đau đớn nóng rực nháy mắt bùng nổ nơi cổ họng, lúc Lý Húc Nhiên ý thức được không đúng thì đã quá chậm, một ly nước đã bị anh ta uống xong hơn nửa. Ly nước đánh rơi trên đất, Lý Húc Nhiên đâm lật cái bàn, ôm yết hầu thống khổ ré lên, trong ánh mắt lộ ra biểu tình tuyệt vọng, trong lòng lại lạnh thành một mảnh: Rõ ràng là anh ta hạ thuốc trong máy lọc nước của Khổng Minh Tuyên, sao lại là chính mình trúng chiêu? Chả nhẽ Khổng Minh Tuyên cũng hạ độc cho mình? Lý Húc Nhiên nghiêng ngả lảo đảo mà mở cửa, lảo đảo một cái té trên đất, trong cổ họng phát ra tiếng mơ hồ không rõ, khoang miệng bị tổn thương chảy ra máu tươi. Các đồng đội mới vừa trở về phòng chưa đợi tắm rửa được đã nghe tiếng, cả đám đều đẩy cửa ra ngoài xem, sau khi nhìn thấy bộ dáng của Lý Húc Nhiên thì đều sợ hãi, có người gọi điện thoại gọi xe cứu thương, có người thì lại liên hệ tổ chương trình.
Trong một mảnh hỗn loạn, Khổng Minh Tuyên bưng một cái ly thủy Tinh rồi đi đến trước mặt Lý Húc Nhiên, từ trên cao nhìn xuống Lý Húc Nhiên phủ phục trên mặt đất, giơ cái cốc lên uống cạn sạch nước lọc trong đó, khóe miệng lộ ra một tia cười nhàn nhạt. Tiếng ồn ào hỗn loạn bên tai phảng phất như đều cách anh ta đã xa rồi vậy, Lý Húc Nhiên cái gì cũng không nghe thấy, trong mắt anh ta chỉ còn lại có Khổng Minh Tuyên cao ngạo đứng trước mặt anh ta, bên tai cũng chỉ còn lại có tiếng Khổng Minh Tuyên: “Nước uống ngon thật, có phải không?” Đồng tử Lý Húc Nhiên kịch liệt rụt nhỏ lại, vô cùng khiếp sợ mà nhìn Khổng Minh Tuyên, trong lòng lạnh thành một mảnh: Khổng Minh Tuyên đã biết! Tên này biết chính mình hạ độc nó!! Cái bộ dạng này của mình hoàn toàn là thằng này trả thù!!! Bác sĩ cùng nhân viên công tác của tổ chương trình hoảng loạn chạy vội tới, bác sĩ ở trong tổ kiểm tra một phen rồi thì sắc mặt khó coi mười phần: “Nhanh nhanh gọi xe cứu thương, mặt khác gọi điện thoại báo cảnh sát!” “Xe cứu thương bọn em kêu rồi!” Một người đồng đội trong đó không hiểu mà hỏi: “Vì sao lại báo cảnh sát ạ?” Sắc mặt nhân viên công tác cũng không dễ nhìn, nếu mà báo cảnh sát thì chắc chắn sẽ bị người hiểu chuyện hoặc là truyền thông tuyên dương ra ngoài, có ảnh hưởng rất lớn với tổ chương trình. Bác sĩ vừa thấy biểu cảm của nhân viên công tác liền biết ý tưởng của anh ta, đưa tay kéo nhân viên công tác sang một bên, nhẹ giọng thì thầm nói: “Nhanh nhanh đi hồi báo rồi báo cảnh sát đi, đây là có người đầu độc, việc này không phải cái có thể che giấu được.” “Đầu độc?” Nhân viên công tác thiếu chút bị dọa tè ra quần, anh ta liếc mắt nhìn Lý Húc Nhiên trên mặt đất một cái, lòng bàn tay ứa ra mồ hôi lạnh: “Sẽ nguy hiểm cho mạng sống sao?” “Cái này không nói chắc được. Có điều cổ họng cậu ta đã bị bỏng nghiêm trọng, đời này phỏng chừng không cách nào ca hát nữa, thậm chí là nói chuyện cũng có thể chịu ảnh hưởng.” Bác sĩ thở dài, thương hại nhìn thoáng qua Lý Húc Nhiên té trên đất, tiếp tục nói: “Cho dù chúng ta không báo cảnh sát, bệnh viện chắc chắn cũng muốn báo cảnh, chỗ công ty Lý Húc Nhiên cũng muốn báo cảnh, còn không bằng thái độ của chúng ta tích cực chút, nắm giữ quyền chủ động trong tay mình.” Trong lòng nhân viên công tác nắm chắc, trong 3 phút gọi 5 cuộc điện thoại, nên hồi báo thì hồi báo, điện thoại báo cảnh cũng gọi. Vài phút sau, người phụ trách tổ chương trình với đạo diễn đến đây, cảnh sát với xe cứu thương cũng cùng đến. Lý Húc Nhiên bị nâng lên xe cứu thương, trong đó có hai người cảnh sát đi theo xe cứu thương đến bệnh viện chờ kết quả, mấy người cảnh sát còn lại thì lại vào phòng Lý Húc Nhiên điều tra. Vừa vào phòng, cảnh sát liền chú ý tới cốc nước cùng nước văng trên đất, cảnh sát lập tức lấy mẫu, chẳng những thu thập cốc nước cùng nước trên đất lên, máy lọc nước trong phòng cũng mang về cục cảnh sát. Bởi vì chuyện của Lý Húc Nhiên, các đội viên lòng người hoảng sợ, uống nước chỉ dám uống nước đóng chai, ánh mắt cho nhau đều mang theo nghi kỵ. Ngay vào lúc tổ chương trình không biết trận đấu liệu có vì vụ án như vầy mà đến chung kết hay không, cảnh sát mang đến kết quả làm cho người ta ngoài ý muốn, hết thảy chứng cớ cho thấy hiềm nghi Lý Húc Nhiên gây án là lớn nhất. Tự mình hạ độc mình? Tất cả mọi người bị tao thao tác* này kinh sợ, trên đầu xuất hiện một chuỗi dấu chấm hỏi. *: chữ tao này mang ý rối loạn, quấy nhiễu, lăng nhăng và cũng có thể là thanh cao, nhưng chắc ý mà tg muốn dùng là rối loạn, cơ mà chữ tao này có thể là những chữ tao khác (mình tra chữ hán nôm trên thivien.net, có tới 18 kết quả cho chữ tao),trong đó có một chữ mang nghĩa hư hỏng thối nát, nên có thể tác giả chọn một chữ đồng âm gần nghĩa để tránh kiểm duyệt bên đó? Vậy nên mình sẽ để nó y nguyên là tao thao tác nhé. Người đại diện Trần Mẫn Phương của Lý Húc Nhiên nhìn chứng cứ cảnh sát cung cấp mà trên ót ứa mồ hôi lạnh: Video theo dõi Lý Húc Nhiên leo cửa sổ theo giá đỡ thiết bị mà lẻn vào phòng Khổng Minh Tuyên, ghi chép giao dịch Lý Húc Nhiên nặc danh mua thủy ngân từ trong tay tư nhân, bao tay dùng một lần bị vứt trong thùng rác có vân tay của Lý Húc Nhiên ở bên trong và thủy ngân lưu lại ở bên ngoài, còn có ghi chép tìm kiếm trên laptop của Lý Húc Nhiên, hết thảy những cái này đều cho thấy trừ bỏ cậu ta ra không có những người khác. “Nhưng mà việc này nói không thông a.” Trần Mẫn Phương không cam lòng nói: “Đứa bé Lý Húc Nhiên này rất có dã tâm, sáng hôm nay cậu ta còn gọi điện thoại cho tôi nói muốn đứng ở C vị của nhóm nhạc nam mạnh nhất, cậu ta không có khả năng đi hủy hoại cổ họng mình như vậy.” Nói Lý Húc Nhiên hạ độc người khác thì chị ta tin, nói Lý Húc Nhiên hạ độc cho chính mình thì chị ta không tin!
**** Trải qua vài ngày trị liệu, Lý Húc Nhiên rốt cuộc thoát khỏi nguy hiểm, bảo vệ họ tên, nhưng dây thanh của anh ta bị tổn thương nghiêm trọng, giọng nói y như giấy ráp chà vào nhau vậy, chói tai mười phần. Vào lúc cảnh sát đi đến trước giường bệnh Lý Húc Nhiên đó, anh ta đầy mặt đờ đẫn, vẻ mặt không có một tia dao động. “Theo chứng cứ bọn tôi sưu tập được mà xem, người hạ độc chính là cậu. Cậu có cái gì muốn nói sao?” “Người hại tôi là Khổng Minh Tuyên.” Ngũ quan Lý Húc Nhiên vặn vẹo, hoàn toàn không có khí chất ôn nhuận thư lãng trước kia, thoạt nhìn phảng phất như ác ma vậy: “Thủy ngân của tôi là bỏ vào máy lọc nước của thằng đó, nhất định là thằng đó đổi máy lọc nước với tôi! Là thằng đó muốn hại chết tôi!” “Bọn tôi đã tra xét camera theo dõi ở hành lang, Khổng Minh Tuyên vào phòng chỉ ở đó 2 phút liền đi ra, không có thời gian đổi máy lọc nước, mặt khác, từ video lấy từ máy theo dõi ở phụ cận hồ nhân tạo mà xem, chỉ có hình ảnh cậu băng qua cửa sổ vào phòng Khổng Minh Tuyên, không có hình ảnh Khổng Minh Tuyên vào phòng cậu.” Mặt Lý Húc Nhiên xám như tro tàn: “Nếu hôm nay nằm ở trong này là Khổng Minh Tuyên, có phải tôi đã bị bắt rồi hay không.” “Đúng vậy, bọn tôi có chuỗi chứng cứ hoàn chỉnh chứng minh chuyện này là cậu làm.” “Tôi cho rằng tôi mưu hoa thật kín đáo, không nghĩ tới trong mắt các anh thủ pháp của tôi thế mà vụng về như vậy.” Lý Húc Nhiên tuyệt vọng thét lên: “Tôi còn độc câm chính mình!” Mấy người cảnh sát liếc mắt nhìn nhau một cái, đều nhìn ra nghi hoặc trong mắt nhau. Từ trạng thái Lý Húc Nhiên nói chuyện mà xem, chuyện anh ta nói hạ độc trong bình nước của Khổng Minh Tuyên đây chỉ sợ là sự thật, nhưng mà máy lọc nước có độc là như nào lại trở lại phòng Lý Húc Nhiên, điều này làm cho người ta nghĩ hoài cũng không ra. Có khả năng là Lý Húc Nhiên bị ghen tị với phẫn nộ làm choáng váng đầu óc sinh ra ảo giác, đem máy lọc nước của mình nhầm thành máy lọc nước của Khổng Minh Tuyên đi. Tối thứ bảy, bạn bè trên mạng phát hiện 《Nhóm nhạc nam mạnh nhất》 chỉ có 19 người ra sân, Lý Húc Nhiên không ở trong đó. Đối với chuyện anh ta không ở đây, tổ chương trình ngậm miệng không đề cập tới, phảng phất như không có người này vậy. Khán giả cho rằng Lý Húc Nhiên có màn ra sân đặc biệt gì, nhưng đến tận cuối chương trình Lý Húc Nhiên cũng không có xuất hiện, top 17 cũng ra lò, cái này đại biểu cho Lý Húc Nhiên đã bị trực tiếp đào thải. Đang lúc khán giả sôi nổi nghị luận kia, một thông báo của cảnh sát xuất hiện trên mạng: “Ngày x tháng x, cảnh sát nhận được báo án, phát hiện sự kiện đầu độc ở chung cư xx, có một người trúng độc, cảnh sát đã nhanh chóng khai triển điều tra. Trải qua điều tra phát hiện, người trúng độc Lý X Nhiên bất hòa với đồng đội sinh ra ý nghĩ trả thù, liền mua thủy ngân muốn đầu độc đồng đội, không ngờ rằng lại đầu độc nhầm đến máy lọc nước của chính mình làm cho bản thân trúng độc……” Xem thông báo, bạn bè trên mạng trợn mắt há hốc mồm, sống lâu vậy vẫn là lần đầu tiên thấy được án kiện ảo diệu như vầy. Lý Húc Nhiên muốn hại người nào nghĩ tới lại hại chính mình cũng là đại khoái nhân tâm. Tuy trúng độc chỉ có mình Lý Húc Nhiên, nhưng mà anh ta ác ý đầu độc là sự thật, sau khi anh ta xuất viện thì trực tiếp bị cơ quan cảnh sát lấy tội danh “Đưa vật chất nguy hiểm” mà bị khởi tố, chờ đợi anh ta chính là 3 năm tai ương lao ngục là ít nhất. Tâm tình Trần Mẫn Phương thật phức tạp mà thanh lý sạch sẽ đồ đạc của Lý Húc Nhiên, nặng nề thở dài: Không trách được người bạn làm tài khoản marketing của mình cảnh cáo nói đừng có giở trò với nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm, dễ ngồi tù. Thì ra đây là sự thực!!!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]