Ánh mắt Lý Tiểu Tiểu sáng ngời, ôm cái bình không cười ngây ngô, ông Thổ đang gặm cua vừa nhấc đầu: “Ấy da, sao lại uống say?”
Lý Tiểu Tiểu nháy nháy mắt nhìn, trên mặt lộ biểu cảm nghi hoặc: “Con không…… không uống rượu mà……”
Ông Thổ câm nín hỏi ông Táo đối diện: “Rượu ông lấy làm cua ngâm rượu bao nhiêu độ thế? Thế nào Tiểu Tiểu ăn một bình liền say?”
“Cũng không bao nhiêu độ mà, 60 độ nguyên tương ủ 10 năm trước mà thôi, tôi không dám cho loại quá lâu năm.” Ông Táo quay đầu nhìn nhìn Lý Tiểu Tiểu, chậc chậc hai tiếng: “Có thể là do tửu lượng của nha đầu kia không tốt lắm.”
Lý Tiểu Tiểu ngồi trên ghế dựa lắc lư hai cái, tùy tay thả cái bình không trong lòng lên bàn, giương mắt nhìn ông Táo: “Con còn muốn ăn một bình.”
“Không có!” Ông Táo đầu cũng chả buồn ngẩng mà gặm thịt cua, vô cùng có lệ lừa gạt cô: “Đều ăn hết rồi.”
“Nhưng mới nãy con rõ ràng là thấy tràn đầy một tủ lạnh đó!” Lý Tiểu Tiểu lên án nhìn ông Táo: “Có phải ông sợ con không trả tiền hay không?”
Ông Táo thật đúng là biết điều kiện kinh tế của Lý Tiểu Tiểu, bưng chén rượu lên nhấp một ngụm rồi đùa cô: “Đúng vậy, tiêu tiền mua! Con có tiền sao?”
Lý Tiểu Tiểu đứng lên, còn biết lấy khăn ướt lau tay, sau đó cúi đầu đào túi tiền của mình, không nghĩ tới thật đúng là để cô móc ra một thứ —— một viên ruby màu sắc sáng trong.
Bạn trên mạng: “???”
Đây là thứ gì thế?
Ông Táo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-ty-giai-tri-tien-pham/1133307/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.