Trên đường về, Tần Cửu kể với Trần Duyên sếp Trương kia chẳng những rất thích hắn, mà còn cho hắn làm thủ lĩnh.
“Vừa đến đã làm lãnh đạo! Chồng ơi anh giỏi quá, các anh nói những gì?”
“Ngồi chém gió, giám đốc kia là đàn ông độc thân giàu có, ly hôn nuôi một đứa con nhỏ, bên ngoài còn mở nhà hàng và nhà máy, bình thường cho vay tiền rồi thu tiền, cực kỳ nhàn hạ!”
“Cái này anh cũng hỏi thăm được?” Trần Duyên nghe xong ngẩn ra, “Quả thực rất giàu.”
“Cục cưng, em nói sau này anh cũng giống như hắn. Tốt biết mấy.”
Trần Duyên cảnh giác, “Anh muốn giống hắn? Phần có tiền, hay là phần ly hôn?”
Tần Cửu ở đằng trước cười ha ha, nói chắc chắn là phần có tiền rồi, đánh chết hắn cũng sẽ không rời khỏi Trần Duyên.
“Gặp ai anh cũng nói Trần Duyên em là người yêu anh mà! Em đuổi anh cũng không đuổi được.”
Trần Duyên thỏa mãn phát ra tiếng lẩm bẩm từ trong cổ họng. Sau đó hỏi Tần Cửu khi nào nhận chức, Tần Cửu đối diện với gió lớn hét một tiếng, “Ngày mai đã có đơn nhận!”
“Nhanh quá.” Trần Duyên ngẩng đầu, mây đen đang tụ tập trên đỉnh đầu, “Chồng ơi, hình như trời sắp mưa rồi.”
Thật vậy, vừa nói xong, mưa rào tầm tã hai giây sau đã dội ướt hết người.
“Ôi đệt Duyên Duyên! Miệng em từng được khai quang à!”
Mưa to làm mờ đường xá, Tần Cửu kéo kính che mặt bằng nhựa của mũ bảo hiểm lên, híp mắt nhìn đường. Nghĩ thầm người cũng ướt rồi, an toàn là quan trọng nhất nên giảm tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-ty-doi-no-hieu-vo-yeu/1800463/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.