Jonathan ở dưới nhà bếp trong người nóng ran mặc dù cả người lẫn quần áo đều đang đẫm nước mưa, anh bình tĩnh pha tách cà phê, đôi mắt lại hướng về phía trên tầng hai " Chỉ giỏi làm cho người ta nóng trong người thôi " anh cười lạnh.
Sofia ngồi trên ghế sô pha ở tầng hai cảm thấy hơi ấm từ tia lửa của lò sưởi, Sofia di chuyển ghế đến gần nơi có hơi ấm để sưởi ấm toàn bộ cơ thể, đột nhiên một cái khăn cỡ lớn màu nâu sẫm bay về hướng của nàng, Sofia giật bắn người tưởng là cái gì bay vào người mình liền hét lên. Jonathan Pearce đứng ở ngay đó thấy vẻ ngoài nhếch nhác của cô nàng mà cong miệng cười " Hơi quá rồi đấy!"
Nàng bình tĩnh trở lại nhưng khuôn mặt lại nóng như là than đốt, ngài chọc ghẹo tôi.
Ta không có chọc ghẹo gì cô cả là hồn vía của cô để ở trên mây thôi.
Jonathan đáp lời nàng và đưa tách cà phê nóng hổi về phía tay nàng, đây là gì?
Cà phê! Uống vào đi sẽ cảm thấy ấm người hơn.
Jonathan Pearce xoay người trên tay còn cầm theo cả tách cà phê của riêng anh thậm chí là đi đến bàn có đựng điện thoại bàn kiểu cổ điển, anh bắt đầu đưa ngón tay trỏ thon dài quay con số, đầu dây bên kia bắt đầu vang lên, anh bắt đầu điều khiển câu chuyện điện thoại một cách đầy linh hoạt chỉ nghe được câu cuối mà anh nhắn với người đầu dây bên kia " Hãy đem một ít quần áo của Sofia Williamson
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tuoc-xin-dung-lam-nhu-the-voi-toi/3401862/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.