Tác giả: Jelly Mai
Trở lại cái ngôi nhà riêng của anh ta, nơi mà anh ta ngự trị và đặc biệt là không có người dân, nơi đây ít ai ra vào và hơn hết không có một người hầu nào cả. Mọi thứ anh đều tự làm và không cần tới sự trợ giúp từ người hầu.
Anh lạnh lẽo đi lên phía bậc thang từ từ cởi áo vest ra và đưa cái dáng chuẩn tỉ lệ ra trước tấm gương, anh chỉ là một anh chàng thiếu niên mười tám tuổi lại phải trở thành một kẻ có trăm công nghìn việc và mệt mỏi với sự phiền nhiễu từ phía gia đình áp lực...anh có những suy nghĩ bực dọc nhưng không thể nào nói ra hết được vì anh sinh ra là con nhà quyền quý, không có sự lựa chọn. Jonathan nằm bịch xuống cái ghế sô pha dài, anh thoải mái gác chân lên nó và không phải bị ai la rầy cả. Bởi vì anh là CHỦ NHÂN!
Jonathan nắm chặt mí mắt và bắt đầu thở dài, lúc này anh nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc là của ông tài xế đã theo mệnh lệnh đưa Sofia về nhà an toàn. Ông đi đến cạnh anh ta và cố gắng không phát ra tiếng động khi thấy anh đang ngủ thiếp đi, ông nghĩ là anh đã ngủ. Jonathan thấy ông vẫn đứng đó để chờ báo cáo liền mở miệng ra hỏi bằng giọng nói nhẹ tránh làm ông ta giật mình, dù sao lão cũng đã có tuổi mà.
" Con bé Sofia ấy về nhà an toàn chứ?"
" Vâng, nhà Williamson đã rất lo lắng cho Sofia ạ "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tuoc-xin-dung-lam-nhu-the-voi-toi/3401846/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.