Tác giả: Jelly Mai
Ánh mắt của Jonathan Pearce không ngừng rời mắt khỏi đứa trẻ ấy. Alex cảm nhận được sự phẫn nộ khủng khiếp từ Jonathan hắn chỉ cười nhếch mép, chẳng cần mình ra tay bọn chúng cũng tàn đời.
Mọi chuyện hỗn loạn mọi người cũng tản ra sau khi nghe thấy tiếng của giáo viên, chỉ còn lại sáu người bọn họ. Sofia xem vết thương của anh trai trên trán liền không nhịn được mà rươm rướm nước mắt. Fiftan thấy cô bé khóc liền an ủi.
" Sao cứ khóc mãi, em nói em là người lớn rồi mà?"
" Không được sao! "
Sofia cắn chặt môi khiến nó sưng tấy lên, Mera đỡ hai anh em đứng lên. Lúc này Jonathan bước đến, hai tay bỏ vào túi quần khuôn mặt tối sầm nhìn lấy Sofia Williamson.
" Vừa rồi ngươi có biết anh trai ngươi đã làm gì không?"
Hắn lạnh lùng hỏi cô bé bằng giọng nói trầm lặng mái tóc đen rũ xuống vì bị ướt. Sofia chỉ liếc hắn nửa con mắt và đáp lời " Chả phải giày của CHÚ đã được rửa sạch rồi sao, còn muốn gì nữa?"
Chú? Ai cũng ngạc nhiên với cách xưng hô của cô bé dành cho Jonathan vốn dĩ hắn ta bằng tuổi anh trai cô còn nhỏ tháng hơn anh cô, không lẽ anh già đến vậy?
" Quả nhiên dân đen thì không cần mở miệng "
Anh chỉ lạnh lùng nói vậy rồi bỏ đi. Hai gã kia cũng theo sau. Sofia buông vai rồi ngã khụy xuống khóc to nói rằng ánh mắt của tên đó thật đáng sợ như muốn ăn tươi nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tuoc-xin-dung-lam-nhu-the-voi-toi/3401840/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.