Ngày thứ năm bị nhốt ở đây, Thẩm Tri Ly bị lôi đến một thành lầu, đểngăn chặn nàng có hành vi bốc đồng, người nàng bị trói bởi mấy vòng xích sắt, nhưng may mà, kẻ trói nàng lại là tên đệ tử Ma giáo từng tìm nàngxin chữ ký, nên đã chọn loại xích nhẹ nhất, mới khiến Thẩm Tri Ly cảmthấy dễ chịu một chút.
Dưới tường thành là một đám nhân sĩ võ lâm tay lăm lăm binh khí.
Nhiều người trong đó rất quen, nàng vẫn nhớ đã từng gặp ở đại hội võ lâm.
Còn người ở vị trí tiên phong…
Là Tô Trầm Triệt.
Tà áo trắng như tuyết, mái tóc dài sạch sẽ búi gọn gàng trong mũ quan bằng ngọc, hai sợi dây lụa trắng theo vành tai rủ xuống, đai áo buộcvừa khít eo, toàn thân toát ra vẻ công tử quyền quý.
Lúc này, hắn đang ngồi trên lưng ngựa sừng sững trong gió, thanhtrường kiếm sáng loáng trong tay, mắt khẽ ngước lên, hai sợi dây lụatrắng từ mũ quan cũng tung bay theo càng làm tăng phong thái anh tuấn,thoát tục như tiên.
Bão cát thổi vạt áo hắn bay bay, miếng ngọc bội dắt ở eo cũng phát ra tiếng lanh canh.
Còn ánh mắt hắn…
Ánh mắt hắn…
Tuy khóe miệng luôn nở nụ cười nhưng nụ cười đó dường như không hềxuất phát từ đáy lòng, chỉ hiện ra ngoài mặt, đôi đồng tử màu hổ pháchánh lên sự sắc bén không chút sợ hãi.
Hắn như thanh bảo kiếm đã được tuốt ra khỏi vỏ, ánh sáng sắc lạnh lan tỏa khiến người ta cảm thấy lạnh sống lưng.
Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-vo-si/3023227/quyen-5-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.