Năm 229 Trước Công Nguyên, Tần Vương Doanh Chính năm thứ mười tám, Hàm Dương cung.
"Xưa kia có Vũ An quân, bây giờ có chúng tướng hợp lực hộ Tần, đúng là phúc của Đại Tần ta!"
Tần Vương ngồi ở chính vị trên cao nâng chén rượu, phá được nước Triệu, trong lòng tràn ngập vui sướng, cuồn cuộn như mãnh hổ. Cùng trăm quan thiết yến ăn mừng, khắp nơi cao hứng, cùng chúc Đại Tần bá nghiệp thiên thu, thái bình thịnh trị. Phù Tô ngồi đoan chính giữa đám quan lại, đuôi lông mày mang theo ý vui vẻ nhướng lên, phảng phất như tất thảy mọi người thấy được cơ nghiệp của nước Tần bao đời nay, công sức của tằng tổ phụ, cuối cùng cũng có thể hoàn thành dưới thời phụ thân. Nếu như vậy, phụ thân có thể được xưng tụng là thiên cổ nhất đế.
"Phù Tô, Phù Tô."
Nghe phụ vương đột nhiên gọi tên mình, Phù Tô giương mắt nhìn lên trên đài cao, quỳ dậy chắp tay, chờ đợi phân phó. Tần vương dường như mượn rượu cao hứng, vui vẻ hiếm thấy nói:
"Mấy thứ đồ thu được từ nước Triệu ở trong kho, để ngươi phân phát." Hình như nhớ tới cái gì, nói thêm một câu: "Bên chỗ Hồ cơ, cũng chú ý chuẩn bị một ít tặng phẩm."
Phù Tô chắp tay cúi đầu. Trước khi nhận tin công phá nước Triệu, Hồ cơ cũng vừa hạ sinh Thập Bát công tử, Tần vương quá nhiều nhi tử, nhiều đến nỗi chính hắn cũng quên đây là con trai thứ mấy. Cũng may tin diệt nước Triệu vừa đúng lúc khiến tâm tình của hắn khá tốt, đi đến chỗ Hồ cơ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-phu-to/237519/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.