Thư Kỳ ngồi mấy ngày trên xe ngựa , mông đều đã tê dần mất cảm giác . Lúc này kiên quyết không chịu ngồi , muốn đi bộ. Cố Viễn ngẫm lại thấy nhiều ngày nay nàng ăn uống không tốt , sắc mặt không tốt , cũng hiểu được một phần là do vất vả suốt chặng đường dài , thì tùy quyết định của nàng. Đương nhiên Tuyết Tình nghe theo công tử . Xe ngựa trống không , bọn họ chậm rãi đi ở phía sau. 
“ Công tử ,” Thư Kỳ tiến sát , nhỏ giọng nói :” Từ Phiến của ta , cũng không trả lại cho ta sao?” 
Cố Viễn tựa hồ cố gắng hồi tưởng , trầm ngâm một lúc lâu nói :” Cái kia ….. Ta muốn giao cho Tiết Hòai Phong , hắn là cao thủ nghiên cứu ám khí.” 
“Ám khí?”. Thư Kỳ vừa nghe lời này , quả thực hơi liều lĩnh , công nghệ cao đồ vật tinh xảo này nọ sao có thể cho các người cổ nhân làm hư :” Tiết Đường chủ sẽ không hủy nó để nghiên cứu chứ?” 
Cố Viễn kỳ quái nhìn nàng một cái , không lý giải :” Nếu không thì nghiên cứu thế nào?” 
Thư Kỳ tức giận kêu to :” Cố Viễn , người là đồ ngu ngốc ! Ngươi hại ta đến thê thảm rồi ! Không có nó ta trở về như thế nào?” 
Cố Viễn lại còn tỏ ra vẻ mặt vô tội :” Lúc trước ta cho ngươi nói vật đó dùng để làm gì , ngươi không chịu nói , ta chỉ tựa-hình-dường-như mình xem xét thôi.” 
“ Ngươi , được lắm!” Thư Kỳ nắm tay , thở phì phì quát lớn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-ta-la-ho-ly/1612669/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.