🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đợi cơm ăn đã no , cũng là lúc đến giữa trưa.

Tiết Hoài Phong cùng Triệu Hàm Chi bốn người lên xe ngựa. Thư Kỳ lại phát hiện tên mã phu kia không phải Vân Phi ( mã phu : người lái xe ngựa). Nàng cũng không để ý , nghĩ thầm , chắc hắn đã quay về hiện đại , thế nhưng rõ ràng nói muốn đưa nàng đến Thành Kiến Khang , nhưng cũng không cùng chính mình đưa đi , thật là không có chút nhân tình.

Từ khi chuyện Ngô Tịch phát sinh cho tới nay , Thư Kỳ cho rằng nói bất đồng không cần bàn bạc ý kiến , cho nên không hề để ý tới Cố Viễn.

Suốt một con đường cùng Tạ Thanh Ca ngẫu nhiên tán gẫu vài câu đối thoại.

Cố Viễn cũng không trả lời , trên mặt không có chút biểu tình , nhắm mắt nghỉ ngơi .Nhưng Thư Kỳ lờ mờ cảm thấy được tự hắn đón nhận bồ câu đưa tin sau đó vẻ mặt liền chứa một tia tối tăm.

” Công tử , tối nay sợ là chúng ta phải tá túc ở ngoài.” Tuyết Tình lo lắng nói.

Thư Kỳ hướng ra xe trông trộm , mặt trời lặn , xa xa không trung có một rặng mây đỏ chói mắt.

Ăn ngủ ở núi rừng? Tại cái đất hoang của thời đại này? Thư Kỳ lập tức liên tưởng đến dã thú ăn thịt người , xà cắn người , sơn tinh dạo người …. ( thời đại này cũng có Sơn Tinh sao? Thuỷ Tinh k biết có không nhỉ? )

Cố Viễn lười biếng mở mắt ra , cười nói :” Đêm khuya tá túc núi rừng cũng có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-ta-la-ho-ly/1612661/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.