Bên trong chiếc xe đã bố trí có ghế ngồi , Cố Viễn cùng Thanh ca nhàn nhã uống trà.
Nghĩ đến từ phiến trong tay Cỗ Viễn , Thư Kỳ kiềm chế lòng mình , miễn cưỡng :” Sao công tử không để nô tỳ hầu hạ ?”
Cố Viễn nhìn nàng một cái , ánh mắt khó lường , trên mặt vẫn cười như trước , nhưng không để ý tới.
Thư Kỳ cảm thấy hai người không bình tĩnh kích động , va chạm nhau cực không hòa thuận.
Làm sao lại chọc tới hắn? Thư Kỳ phỏng đoán. Hay là vừa rồi hắn phát hiện chính mình cùng Vân Phi nói chuyện với nhau?
Nhưng thật ra túi da mà Tuyết Tình mang theo có nước trà , nàng chạy nhanh để bảo tồn nước nóng trong mấy canh giờ, pha một ly trà , đưa cho Thư Kỳ , giống như đang giải vây cho nàng nói :” Thư cô nương , nước trà này vốn do Tuyết Tình làm?”
Tạ Thanh Ca cũng như nhìn ra hai người có hiềm khích , cười nói :” Tuyết Tình nói chính là .”
Cố Viễn vẫn không nói được một lời.
Thư Kỳ rầu rĩ ngừa đầu uống một ngụm trà , nhíu mày , tự nhiên cảm thấy hương vị nồng đậm ngọt tinh tế . Thư Kỳ lúc này mới nhớ tới thời đại này trà chưa được ưa chuộng , uống trà cũng không chú ý , mọi người thường thường uống trà thêm các loại vỏ cứng ít nước , ngược lại trà không còn hương vị đậm đà nhứ trước.
Thư cô nương , hương vị thế nào ?”. Tạ Thanh Ca có chút đắc ý hỏi , chờ mong khen.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-ta-la-ho-ly/1612655/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.