Ngày hôm sau Đường Hiền Nhạc lại đi tới Bạch phủ,vừa vào sân vườn của Bạch Tấn Vân, lần này may mắn nhìn thấy hắn.
Bởi vì bị Bạch lão phu nhân giam lỏng Bạch Tấn Vân chỉ có thể ở hoạt động trong chỗ của mình, cho nên lúc Đường Hiền Nhạc tới hắn đang đứng ở dưới ánh mặt trời.
“Tìm ta có việc gì?” Bạch Tấn Vân ngay cả nhìn cũng lười, nhắm mắt lại ngửa đầu nhìn lại bầu trời xanh thẳm,hít không khí trong lành.
“Tại sao đệ biết ta đến tìm đệ có việc nha?” Đường Hiền Nhạc cũng cười không vội vả nói, ngồi ở phía sau Bạch Tấn Vân nhìn người trước mắt.
“Đại biểu ca,huynh từ trước đến nay là vô sự không đăng tam bảo điện, hơn nữa ngày hôm qua hôm nay và hôm nay hợp lại là hai ngàu, ngươi có thể nói ngươi không có việc gì sao? Ha ha.” Bạch Tấn Vân nói xong cúi đầu,rồi xoay người lại ngồi đối diện Đường Hiền Nhạc.
“Thật đúng là để đệ nói trúng .” Đường Hiền Nhạc nhìn Bạch Tấn Vân khóe miệng nhất câu, mang theo một loại cười xảo quyệt.
“Nói đi.” Bạch Tấn Vân cảm thấy nụ cười kia mang theo một tia bất an.
“Cho đệ xem món đồ này.” Nụ cười trên mặt của Đường Hiền Nhạc chẳng những không giảm ngược lại càng đậm, hắn từ ống tay áo lấy ra một cây trâm,thẩy tới trên bàn ở trước mặt của Bạch Tấn Vân, sau đó đưa tay chỉ đến:“Nhìn xem, biết cái này không?”
Bạch Tấn Vân nhìn cây trâm,chỉ cần liếc mắt một cái hắn liền nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-giau-lay-kieu-lang/2029864/chuong-101.html