Thái Liên mặc y phục nam nhi ra khỏi nhà đi đến một tửu lâu cạnh dòng sông, tiểu nhị vội chạy ra tiếp đón, hỏi khách quan muốn ăn chút cái gì,Thái Liên hình như không nhìn thấy hắn, ánh mắt nhìn quét quá toàn bộ lầu một, không có nhìn thấy thân ảnh nam nhân kia.
Theo sau thẳng đến lầu hai, ở một vị trí gầ cửa sổ thấy có một nam nhân ánh mắt tà mị.
Thái Liên lập tức đi đến ngồi xuống đối diện Đường Hiền Nhạc, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm nam nhân kia.
Đường Hiền Nhạc giống như là không phát hiện nàng, tiếp tục rót rượu cho mình sau đó nhấm nháp, ánh mắt dừng ở cảnh sắc ngoài cửa sổ,một chữ cũng không nói.
Hai người ngồi đối diện lại yên lặng không nói gì, cuối cùng vẫn là Thái Liên nhịn không được mở miệng nói với Đường Hiền Nhạc:“Ta muốn trở lại vị trí của ta, ta phải làm như thế nào!”
Thái Liên vừa nói ra, liền nhìn thấy khóe miệng nam nhân kia nhướng lên, ngửa đầu uống cạn chén rượu, lập tức đứng lên rời khỏi chỗ ngồi,lúc đi đến bên người Thái Liên hắn dừng lại bước chân, cúi người ở bên tai nàng nhẹ giọng nói một câu:“Đi cầu mẹ nàng.”
Nói xong mang theo thâm ý tươi cười nhanh chóng rời khỏi.
Thái Liên không có đi truy vấn cái gì, ngồi ở chỗ kia nghĩ lời của Đường Hiền Nhạc.
Chỉ chốc lát tiểu nhị liền bưng rượu và thức ăn đi tới, nhất nhất đặt lên bàn,“Khách quan thong thả dùng, đây là món Đường thiếu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-giau-lay-kieu-lang/2029853/chuong-95.html