Mở phòng, Chu Hằng Quân đỡ Bạch Tấn Vân lên lầu hai, đi tới phòng bọn họ, đẩy cửa,dìu Bạch Tấn Vân đi vào.
“Đến rồi, nằm xuống đi……” Chu Hằng quân đem bạch tấn vân phóng ngã vào trên giường.
“Đây là làm sao a?” Bạch Tấn Vân mơ mơ màng màng mở to mắt nhìn xem bốn phía đều xa lạ. Đưa tay xoa huyệt thái dương,“Ta muốn quay về Bạch phủ……”
“Ngươi say, hiện tại nên nằm xuống nơi này chút nửa hẳn trở về.” Chu Hằng Quân nói xong, đứng dậy, đem cửa phòng đóng lại.
Đợi lúc hắn quay trở lại bên giường, Bạch Tấn Vân đã muốn ngủ, dáng ngủ yên lòng như là một tiểu hài tử ngây thơ.
Chu Hằng Quân đi tới ngồi ở bên giường, vươn tay đến vuốt ve hai má của Bạch Tấn Vân, một chút một chút giống như đang vuốt ve một món bảo bối.
“Tấn Vân, ngươi có biết ta đối với ngươi như thế nào không?” Ngón tay của Chu Hằng Quân đụng vào long mày, vuốt mắt hắn, lướt qua sống mũi thẳng của hắn, cuối cùng quanh quẩn ở đôi môi đỏ tươi của hắn.
“Thái Sinh……” Bạch Tấn Vân mơ mơ màng màng hô lên tên Thái Sinh, trong mộng hắn đang ôm Thái Sinh, hôn môi lên môi hắn.
“Thái Sinh?” Chu Hằng Quân nhíu lại mi, ngẫm lại, có thể chính là tiểu nam sủng đi theo Bạch Tấn Vân kia, ha ha, ta trước kia vẫn không ra tay với Bạch Tấn Vân, không đơn thuần bởi vì tính tình hắn không tốt, quan trọng chính là Bạch Tấn Vân rất chán ghét bị nam nhân đụng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-giau-lay-kieu-lang/2029806/chuong-72.html