Tử Vân Tự là ngôi chùa hương khói thịnh vượng, người đến người đi, ba quỳ chín lạy.
Nhưng mà Tử Vân đại sư thích thanh tịnh, biệt viện hắn ở nếu không phải thân phận đủ tôn quý, người bình thường không cách nào tiến vào , cho nên Tử Vân đại sư chỉ cho phép Bạch lão phu nhân đi vào những người đều ở bên ngoài chờ.
Thái Sinh không có đưa nha đầu đến còn những kiệu phu đều ở bên ngoài chời, trong lúc nhất thời ngoài cửa biệt viện cũng chỉ còn lại Thái Sinh và Đường Hiền Nhạc.
Thái Sinh tuy rằng biết Đường Hiền Nhạc là người quỷ quyệt, nhưng mà không nghĩ tới ở nơi thần thánh như vậy hắn sẽ ra tay.
“Biểu thiếu gia, mời ngươi tự trọng chút.” Thái Sinh dùng sức từ chối, chẳng qua cổ tay bị hắn nắm chặt trong lòng bàn tay, căn bản giãy không ra.
“Tự trọng? Ngươi nghĩ rằng ta vì sao nhờ cô gọi ngươi đến nơi này nha?” Đường Hiền Nhạc nhìn Thái Sinh khóe miệng hơi hơi gợi lên, mạnh mẽ kéo hắn qua, mạnh mẽ lôi Thái Sinh.
“Là ngươi kêu Bạch lão phu nhân bảo ta tới?” Thái Sinh không thể tin được trừng mắt nhìn sau lưng của Đường Hiền Nhạc.
“Đúng vậy, ta nói với cô biểu đệ thành thân lâu như vậy còn chưa có con, có phải nên đi dân hương bái phật không?” Nói xong,Đường Hiền Nhạc quỷ dị nhìn Thái Sinh.
Khi Thái Sinh nhìn thấy nụ cười kia, tim không khỏi kinh hoàng nhảy lên, hắn bắt đầu có chút sợ hãi ,“Buông tay, ngươi buông tay ra!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-giau-lay-kieu-lang/2029791/chuong-63.html