Cả ngày Thái Sinh dường như đều là ngồi ở bên hồ nước, ngẩn người nhìn cá bơi qua bơi lại.
Thời gian ước định với Đường Hiền Nhạc càng ngày càng gần, trong lòng Thái Sinh lại càng ngày càng hoang mang, có lẽ chỉ có chạy trốn mới có thể chân chính thoát khỏi.
Hắn là đang trốn tránh sao? Hắn không biết nhưng mà thời gian bức bách, hắn phải quyết tâm mới được.
Xem ra chỉ có thể dốc hết long thôi .
Thái Sinh ngẩng đầu nhìn sắc màu bầu trời, đã không còn sớm một lát nửa Bạch Tấn Vân sẽ đã trở lại, Thái Sinh đứng lên trở về phòng ngủ của hắn và Bạch Tấn Vân.
Gần đây Bạch Tấn Vân bề bộn nhiều việc, cho nên hai người dường như không có cùng ăn cơm chung, thậm chí chủ để nói chuyện đều quay chung quanh việc Thái Sinh tại sao muốn rời khỏi Bạch Tấn Vân.
Tiểu Nguyệt gắt gao theo sát ở phía sau Thái Sinh, nàng nhạy cảm cảm giác được gần đây đại thiếu gia và thiếu phu nhân có chút không giống như lúc trước, nhưng mà nàng không hiểu không giống chỗ nào.
“Tiểu Nguyệt, ngươi cũng đi nghỉ ngơi đi, ta muốn ở riêng một mình.” Thái Sinh đi vào phòng, xoay người mang theo nụ cười nhìn Tiểu Nguyệt nói.
“Nhưng mà sớm như vậy Tiểu Nguyệt mà đi nghỉ ngơi,bị người khác thấy sẽ bị mắng .” Tiểu Nguyệt nghĩ, mặc dù nàng không biết trong lòng thiếu phu nhân nghĩ cái gì, nhưng ít ra nàng cũng phải ở bên cạnh phu nhân không phải sao, bởi vì ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-giau-lay-kieu-lang/2029773/chuong-55.html