Ánh nắng tươi sáng sau giờ ngọ, Thái Sinh ngồi ở trên hành lang dài, nhìn hồ các dưới hành lang dài sinh lòng cảm thán.
Hắn không biết hắn và Bạch Tấn Vân trong lúc đó rốt cuộc thuộc loại quan hệ gì.Mặc dù khi thấy Bạch Tấn Vân còn có loại cảm giác không muốn xa rời, bị Bạch Tấn Vân đụng chạm tuy rằng thực thẹn thùng nhưng lại cảm thấy rất hạnh phúc.
Nhưng mà loại cảm giác này đúng không?
Bọn họ hai người dù sao đều là nam nhân,như vậy là trái đạo đức.
Bạch lão phu nhân vẫn thúc giục Bạch Tấn Vân sinh đứa nhỏ để nối dõi tông đường, chẳng qua là làm nam nhân như hắn, làm sao có thể giúp Bạch Tấn Vân nối dõi tông đường nha?
Hai người bọn họ nếu tiếp tục như vậy là đúng hay sai?
Có lẽ đối với Bạch Tấn Vân mà nói, hắn là mới mẻ cho nên hắn rất tò mò, cho nên hắn hiện tại cho đó là tốt.Nếu có một ngày hắn chán ghét cuộc sống hai người như vậy, Bạch Tấn Vân nhất định lại sẽ trở lại ôm ấp nữ nhân.
Nhưng còn mình,mình phải làm sao nha?
Đến lúc đó hắn có thể chấp nhận đứng ở một góc tối nhìn Bạch Tấn Vân ôm một nữ nhân khác nói giỡn cười đùa, hay là hắn không thể chấp nhận chiếc giường mà hai người từng triền mien có hơi thở nữ nhân khác?
Thái Sinh càng nghĩ càng phiền não, đối với ý tưởng này, Thái Sinh quy kết do ở nhà họ Bạch quá mức ỷ lại Bạch Tấn Vân cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-giau-lay-kieu-lang/2029742/chuong-39.html