Chương trước
Chương sau


Thái Sinh nằm ở dưới thân Bạch Tấn Vân, sững sờ nhìn Bạch Tấn Vân có chút táo bạo, góc cạnh mặt rõ ràng, mày kiếm nồng đậm, một đôi mắt sáng ngời hữu thần lại có chút đa tình tà lệ, ở trong con ngươi của hắn Thái Sinh có thể thấy bóng dáng chính mình.



Cái mũi anh tuấn, đôi môi mỏng manh khẽ nhướng anh khí bức người.

Bỗng nhiên Thái Sinh phát hiện chính mình nhìn Bạch Tấn Vân có chút thất thần, vội đưa tay để ở trong ngực Bạch Tấn Vân,“Đại thiếu gia, nếu ta làm sai , ta sẽ xin lỗi……”

Bạch Tấn Vân nắm hai bàn tay nhỏ bé chống đỡ trước ngực mình, mạnh mẽ đem chúng nó đặt trên đầu Thái Sinh, chỉ thấy người dưới thân giật mình nhìn chính mình, cặp con ngươi trong suốt vô tội kia càng nhìn càng câu dẫn người.

Cúi đầu đem mặt mình chôn ở bên gáy Thái Sinh, đôi môi khêu gợi hôn nhẹ cổ Thái Sinh, làm cả người hắn run rẩy đồng thời phát ra tiếng rên rỉ.

A, vật nhỏ này thật sự là rất mẫn cảm.

Khóe miệng Bạch Tấn Vân câu ra một chút nụ cười tà mị, há miệng ngặm vành tai Thái Sinh, thấp giọng nói:“Thái Sinh, bắt đầu từ đêm nay, ngươi chính là người của ta……”

“A…… Đại thiếu gia……” Thái Sinh muốn phản kháng Bạch Tấn Vân, bị hắn đụng chạm cổ như vậy, hắn cảm thấy được chính mình phản ứng rất kỳ quái, nhưng mà  thân thể hắn bị đặt ở dưới thân hắn, hai tay cũng bị giam cầm ở trên đầu.

Thân thể càng phản kháng càng vặn vẹo Bạch Tấn Vần càng lựa ý chèn ép .

Cho nên nụ hôn của hắn tăng thêm độ mạnh yếu, không kiêng nể quét ngang cái cổ trắng noãn tinh tế của Thái Sinh, mũi hắn phát kiện mùi thơm nhàn nhạt, bên tai tất cả đều là tiếng rên rỉ  của Thái Sinh phát ra do bị kích thích.

Một đường hôn lên đi, cuối cùng bắt được môi, ngăn chặn tiếng rên rỉ của hắn, dây dưa lưỡi hắn thẳng đến hắn thở hổn hển, hắn mới bằng lòng buông tha hắn.

Thái Sinh nhắm mắt lại thở hổn hển, hai má ửng đỏ, có lẽ là bởi vì có uống chút rượu, lại có lẽ là bởi vì nguyên nhân khác, Thái Sinh cảm thấy thân thể thật nóng, thật nóng.

“Nóng lắm sao?” Bạch Tấn Vân nói xong liền nở nụ cười, đưa tay mở y phục của Thái Sinh, từng lớp y phục được mở ra, thân thể xinh đẹp hắn nhìn không xót một cái gì hiện ra ở trước mặt Bạch Tấn Vân, lúc này nhìn giống như là một bức tranh phong cảnh xinh đẹp.

“Thái Sinh, ngươi thật sự quá đẹp…..” Bạch Tấn Vân cúi đầu, dọc theo cổ một đường hôn đi, cuối cùng bắt lấy tiểu đậu đỏ, liếm lên cảm nhận được Thái Sinh run rẩy.

Một đường từ bụng đi xuống, thẳng đến hắn cầm vật cứng rắn kia.

“A……” Thái Sinh đột nhiên bị một loại cảm giác tê dại kích thích.“Đại thiếu gia…… Tha ta đi…… tha ta đi…..buông tay. A……”

Bạch Tấn Vân mới không chịu buông tha hắn, thẳng đến hắn một cỗ ấm áp dũng mãnh tiến ra, hắn mới cười hôn lên đôi môi hổn hển của hắn.

Nhưng Bạch Tấn Vân cũng không có buông tha hắn như vậy, tay hắn lại hướng về phía tư mật kia, vô hạn khuếch trương ……

“Đại thiếu gia –” Thái  Sinh khiếp sợ nhìn Bạch Tấn Vân, nghênh tiếp hắn chính là nụ cười càng thêm tà mị kia.

“Thái Sinh, nhớ kỹ, ngươi chỉ thuộc về ta.”

Mở rộng hai chân Thái Sinh, Bạch Tấn Vân một cái động thân, cùng hắn hòa hợp nhất thể.

“A –”

Truyền đến là tiếng quát tháo tuyệt vọng của Thái Sinh.

Cứ như vậy, hai người vẫn hành hạ đến nửa đêm, thẳng đến cả người Thái Sinh hư thoát, cuốn trong chăn  rơi lệ.

“Vì sao, vì sao phải làm như vậy? Rõ ràng chúng ta là hai nam nhân…… Vì sao……” Thái Sinh yếu ớt hỏi ánh mắt sưng đỏ, trên người loang lổ dấu vết Bạch Tấn Vân mới lưu lại .

Bạch Tấn Vân cúi người hôn lên trên lưng Thái Sinh,sau đó lại hôn lên những dấu vết hắn mới lưu lại,“Thái Sinh hãy nhớ kỹ, ngươi là của ta ……”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.