Thái Sinh ngồi ở chỗ kia, thổi chén cháo nóng.Hắn quả thật có chút đói bụng, ngay từ đầu không có cảm giác quá lớn, nhưng khi cháo nóng hổi xuống bụng,trong bụng lại càng khẩn cầu kịch liệt.
Vì thế hắn cầm thìa, ăn them một chút.
Bạch Tấn Vân thảnh thơi ngồi xuống đối diện, ánh mắt lại sáng ngời nhìn chằm chằm Thái Sinh.Cái tướng hắn ăn giống như tiểu tử bị đói mấy ngày , làm sao còn có dịu dàng nữ nhân.
Đem cháo trong chén ăn sạch sẽ, Thái Sinh lúc này mới chú ý tới Bạch Tấn Vân đang nhìn chằm chằm vào hắn.Hắn nghĩ đến chính mình lại làm sai cái gì, vội vàng buông bát trong tay, cúi đầu, giống như đứa nhỏ làm sai chuyện.
“Ăn no chưa?” Bạch Tấn Vân chú ý tới, cháo trong bát Thái Sinh một chút cũng không thừa, ngẫm lại hắn dù sao vẫn còn nhỏ, một chén cháo làm có thể đủ ăn.
Thái Sinh lắc lắc đầu, bỗng nhiên ý thức được cái gì, vội vàng gật gật đầu, nhỏ giọng nói:“Ăn no .”
“Thái Sinh, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?” Bạch Tấn Vân tò mò nhìn Thái Sinh, theo thân thể hắn và mặt, hắn hẳn là không quá lớn, ngay cả giọng nói còn có chút non nớt.
“Mười lăm.” Thái Sinh rụt rè ngẩng đầu lên, bỗng nhiên nhìn đúng vào con ngươi xinh đẹp của Bạch Tấn Vân, tim lập tức mãnh liệt nhảy,hắn vội vàng dời tầm mắt, tiếp tục cúi đầu.
“Ta lớn hơn ngươi năm tuổi.” Bạch Tấn Vân nở nụ cười, vật nhỏ này xem ra là rất sợ hắn.
“Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-giau-lay-kieu-lang/2029697/chuong-17.html