Bạch Tấn Vân một đêm không ngủ, cả đêm ngồi ở thư phòng suy nghĩ. Hắn là đại thiếu gia nhà họ Bạch cư nhiên lại cưới một gã nam tử làm vợ.Nếu chuyện này truyền ra ngoài, những người ngày thường không ưa hắn,chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha hắn như vậy.
Nhưng mà thời điểm hắn không rõ thân phận người kia, dục vọng của hắn bùng phát thậm chí khi biết hắn là nam nhân, loại dục vọng này vẫn như cũ không có hạ thấp.
Cho nên hắn rời khỏi, nếu cả đêm ở chung một chỗ với vật nhỏ kia hắn thực sợ chính mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.
Hai nam nhân, a, như thế nào có thể!
Hắn ngồi bên cửa sổ tự giễu mình, nhìn tấm màn đen dưới ánh trăng và sao,Bạch Tấn Vân uống trà thuận tiện bình tĩnh dục hỏa trong lòng.
Bất tri bất giác đến ngày thứ hai, chân trời nổi lên bạch quang.Lúc này ngoài sân im lặng như trước, nhưng Bạch Tấn Vân biết sẽ không được bao lâu, bọn hạ nhân sẽ đi ra làm việc .
Vì không để người khác phát hiện,Bạch Tấn Vân quyết định trở về tân phòng.
Nhà của Bạch rất lớn, mỗi người đều có sân vườn của riêng mình, cho nên Bạch Tấn Vân từ thư phòng trở về tân phòng vô cùng gần, chắp tay sau lưng, nhẹ di chuyển bước chân,vài bước liền đến cửa tân phòng
Đưa tay lên nhẹ nhàng đẩy, cánh cửa liền “kẹt” một tiếng mở ra.
Trong phòng thực im lặng,Bạch Tấn Vân nghĩ thầm, không phải là nửa đêm bỏ trốn chứ, vì thế xoay người đóng chặt cửa cất bước tiến vào, đi được vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-giau-lay-kieu-lang/132621/chuong-7.html