Nam thành rộng lớn, vốn không có chỗ cho nàng dung thân, sau khi trốn tránh cuối cùng nàng cũng đến Đỉnh Túy Lầu.
Nàng đứng phía dưới sảnh nhìn vài ba tên tiểu nhị hối hả chạy ra chạy vào thật sự gấp đến thế sao.
Nàng bước tới quầy hỏi một tên tiểu nhị.
- Ta muốn tìm người?
Tên tiểu nhị áo quần có chút xộc xệch hỏi lại nàng.
- Cô nương tìm ai?
Nàng ngập ngừng nói.
- Ta muốn gặp Trường An.
Tên tiểu nhị sau khi nghe nàng nói xong liền mặt không có chút máu vội từ chối.
- Cô nương tốt nhất nên về đi, người kia không còn ở đây, hắn ta đã đi từ hôm qua rồi.
Nàng đã đến muộn vuột mất cơ hội sống sót cuối cùng của bản thân, Trường An vốn dĩ không phải người dễ gặp, hắn luôn thi hành mệnh lệnh một cách máy móc cho dù có gặp nàng chưa chắc sẽ ngồi lại hàn huyên vài ba câu, chỉ là nàng cảm thấy khi ở gần hắn sẽ có chút an toàn, tốt nhất là không bị người khác giết chết.
Nàng rời khỏi Đỉnh Túy Lầu lê chân đến một góc vắng nhìn xem nơi nào có thể dung thân được. Liền thấy bên đường có mấy tên ăn xin làm càn cố quấy rối một cỗ xe ngựa, nhìn xem người trên xe ngựa kia khi dễ bọn họ đến mức một mực cũng không ló dạng... Thật sự là khi dễ chỉ ném vài thỏi bạc vụn cũng đủ khiến đám người ăn xin nháo nhào dưới chân.
Nàng bước tới nhặt một vụn bạc đưa cho cậu nhóc ăn xin bên cạnh, vì đói đến nổi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-mi-tinh/165561/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.