Chương trước
Chương sau
Lễ Quốc Khánh còn chưakết thúc, trận tuyết đầu tiên đã đổ xuống công trình.

Buổi sáng, Hứa Nhược Thầnvừa đẩy cửa ra, đã thấy những bông tuyết nho nhỏ bay phấp phới, không giữ nổivui sướng trong lòng, nhanh chóng lôi điện thoại ra chụp lại, rồi gửi cho CốDuệ, nhưng ngay sau đó lại nhớ tới tiến độ công trình, nhất thời sốt ruột vôcùng.

Những người cùng làm côngtrình cũng có tâm trạng tương tự nàng, thời gian nghỉ trưa mỗi ngày cũng giảmbớt rất nhiều, mà thời gian làm việc buổi tối cũng kéo dài hơn nữa, cũng bởi vìđã bước vào giai đoạn cuối cùng, không yêu cầu cao lắm về kỹ thuật, nên vấn đềcũng không lớn. Hứa Nhược Thần đi sớm về trễ, mỗi ngày trở lại chỗ tạm trú củacông ty đều mệt tới mức không còn lấy một chút sức lực, cũng không còn tinh lựclên trò chơi, liền gọi điện thoại cho Khinh Ca Thủy Việt, nhờ nàng giúp trôngcoi cửa hàng.

Khinh Ca Thủy Việt đápứng một cách thoải mái, sau đó hăm hở mách nàng : " Năm cái tên khốn khiếpkia bị bọn mình làm rớt hơn ba mươi level, vốn định luân bạch bọn họ, nhưng bọnhọ phản ứng quá nhanh, cố tình cưỡng ép logout, chỉ lưu lại trong game có 20',không kịp luân bạch. Hiện tại bọn chúng đều thành nhi đồng. Ha ha. Công Tử TiểuBạch cũng hạ "Cách Sát Lệnh" trong bang, đề danh năm người kia, gặpmột lần giết một lần, chỉ cần bọn họ dám online, lập tức đuổi giết cho tới khibọn họ thành người chơi mới mới thôi.

Hứa Nhược Thần cũng rấtvui vẻ, nằm trên giường nghe nàng ta kể lại những chuyện xảy ra trong gameonline mấy ngày gần đây.

" Công Tử Tiểu Bạchmãn cấp*, toàn thể bang chúng của Khải Hoàn Hào Môn cùng ra trận, bảo hộ anhmột mình một ngựa xông vào chiến trường, làm nhiệm vụ khiêu chiến tam giới,hoàn thành nhiệm vụ sử thi anh hùng, cuối cùng tới Long thành đánh nhau vớiBoss, trong một ngày đã mãn level 200. Lúc đó mọi người cùng điên cuồng lên[thế giới]. Ngày hôm qua là Công Tử Vô Kị, ngày hôm nay là Công Tử Phù Tô.Khung cảnh thật hoành tráng, trước giờ chưa bao giờ thấy, tiếc là cậu không thểtới được." Khinh Ca Thủy Việt cực kỳ hứng thú nói : " Huy Hoàng VươngTriều bên kia cũng thế, Diệt Thiên, Đạp Vân, Bá Tước cũng đều mãn cấp. Hai bênđều phái đội ngũ tinh anh đi quấy rối bên kia, dường như ngày nào cũng đánhnhau bất kể khu vực nào, từ sáng sớm tới đêm khuya cũng chẳng ngừng. Mình cũngthành Hồng danh rồi, ha ha, tốn bao nhiêu là Tẩy Tâm Đan."

" Nghe thật đãghiền." Hứa Nhược Thần cười nói : " Công trình bên mình cũng sắp xongrồi, đợi lúc nào về nhà cũng có thể lên xem náo nhiệt."

" Ừm cũng đúng... màmình không nói chuyện với cậu nữa đâu, lại đi đánh nhau rồi." Nàng vội vàngnói tạm biệt rồi nhanh chóng ngắt điện thoại.

Hứa Nhược Thần cười khẽlắc đầu, sau đó tắt máy đi ngủ, sáng sớm hôm sau đã trở dậy, mạo hiểm trong giólạnh và những bông tuyết phiêu du, trông coi những phần việc cuối cùng.

Cho tới khi tuần nghỉ lễquốc khánh kết thúc, bên B qua nghiệm thu, tỏ vẻ rất hài lòng với chất lượngcông trình. Hứa Nhược Thần cùng theo những người đó về huyện thành, mời khách ởmột khách sạn tốt nhất, lại khiến ba người trẻ tuổi nhiệt tình mời rượu, cùngmấy người bọn họ uống tới mức túy lúy, khách và chủ cùng tận hoan. Ngày hômsau, nàng tới bên B hoàn thành thủ tục hoàn công xong, lại đi theo nhân viên kếtoán của họ tới ngân hàng, cùng nộp khoản tiền còn lại của công trình vào tàikhoản của công ty mình, rốt cuộc mọi việc đã xong xuôi.

Vốn nàng nghĩ ba ngườitrẻ tuổi kia say rượu sợ đi ngay sẽ rất mệt, có điều mỗi người kia đều nhớ nhàlòng như lửa đốt**, tỏ vẻ có thể đi ngay, nàng cũng không kéo dài nữa, thươnglượng với tài xế một chút, liền nhanh chóng lên đường trở về.

Trên đường đi thời tiếtcũng không tốt, thỉnh thoảng lại có mưa tuyết phiêu phiêu, phần lớn phải đitrong mây mù che phủ, khắp nơi không một bóng người, mênh mông thăm thẳm.HứaNhược Thần mở nhạc lên, nghe tiếng ca tang thương của Đao Lang, trong lòng lạicó cảm giác an tĩnh vui vẻ, làm nàng quên mất mỏi mệt, thoải mái chạy trên conđường chen giữa núi non điệp trùng.

Đêm hôm đó, bọn họ đã trởlại tỉnh lị. Tài xế chở ba người trẻ tuổi về nhà, Hứa Nhược Thần cùng bọn họchia tay ở trên đường cái, trực tiếp quay về.

Vội vàng ăn qua loa mộtchén mỳ tôm, nàng vừa nằm xuống đã ngủ ngay lập tức, sáng sớm ngày kế tiếp lậptức tới công ty báo cáo lại kết quả bàn giao công trình.

Cũng như trước kia, phòngnghiệp vụ cũng đã điện thoại cho bên B hỏi thăm về tiến độ và chất lượng côngtrình, cũng như ý kiến đóng góp về công trình lần này, đều nhận được câu trảlời rất hài lòng, Hứa Nhược Thần lại thu được tiền công trình về đúng hẹn, cáctrưởng bộ phận trong công ty đương nhiên càng thêm khen ngợi nàng. Hứa NhượcThần khiêm tốn vài câu, cũng khen người ba người trẻ tuổi kia trước mặt trưởngbộ phận công trình, sau đó lại tới bàn giao công việc ở những bộ phận liênquan, cuối cùng mới ngồi thở phào một hơi, lấy điện thoại ra nhắn tin cho CốDuệ : " Em về nhà rồi."

Cố Duệ nhanh chóng trảlời : " Tốt quá, em nghỉ ngơi nhiều một chút, bên này chỗ anh cũng sắp đỡbận rộn rồi, những đoàn du lịch trong dịp quốc khánh đều đã về, còn phải giảiquyết một số công tác phía sau nữa là hoàn thành."

"Vâng" HứaNhược Thần cười lại trả lời thêm một tin : " Buổi tối gặp trên gameonline."

Cố Duệ trả lời ngay :" Được, tối gặp."

Hứa Nhược Thần thả điệnthoại di động xuống, vừa sắp xếp lại bàn làm việc của mình vừa đợi tổng giámđốc triệu kiến. Theo lý thuyết, lúc vừa về tới công ty, đáng lẽ nàng phải quachỗ giám đốc trước tiên để báo cáo lại tình hình công trình lần này, nhưng trợlý TGĐ nói với nàng rằng giám đốc đang họp, mời nàng đi làm những việc kháctrước, đợi lát vào báo cáo cũng không sao cả.

Đợi một lúc thế mà đã quahai giờ, mấy cô thủ quỹ không còn chuyện gì phải làm, liền ra chỗ nàng chơi,lại mở trang chủ của một cửa tiệm quần áo thời trang mình hay lui tới trên mạngra, để nàng cho ý kiến về mấy bộ quần áo. Trong văn phòng Hứa Nhược Thần khôngcó ai cả, hai người con gái trẻ kia cũng không sợ bị người khác thấy, vui vẻthảo luận hồi lâu, lại thấy trưởng phòng kế toán tới tìm, nói có người muốn tớilấy tiền, lúc đó hai thủ quỹ kia mới đi.

Ngày hôm đó căn bản khôngcó chuyện gì để làm, buổi trưa cùng đồng nghiệp ra ăn một chút đồ ăn nhanh, lạiđi dạo phố một lúc, rồi mới về lại công ty, có điều dường như giám đốc vẫn rấtbận rộn, không rảnh gặp nàng báo cáo, nàng liền xem lại bản kế hoạch mình đãsoạn trước kia, giúp suy nghĩ của mình nhanh chóng từ nơi dã ngoại quay về.

Bốn giờ chiều, trưởngphòng nhân sự tới chỗ nàng.

Hứa Nhược Thần nhiệt tìnhchào hỏi ông ta, rót nước, sau đó ngồi xuống cùng hàn huyên một số chuyện làmăn. Vị trưởng phòng đã đứng tuổi kia dường như có điều gì đó khó nói không thểmở miệng được, chỉ một loáng Hứa Nhược Thần đã phát hiện, liền chủ động hỏi ôngta : " Có phải có chuyện gì không ạ ?"

Vị trưởng phòng nhân sựnày cũng làm ở vị trí này bao nhiêu năm, vẫn rất thích cách làm việc của HứaNhược Thần, bây giờ những người còn ít tuổi mà chịu làm những công việc gian khổnhư nàng chẳng có mấy, những công ty giống như công ty bọn họ đây rất khuyếtthiếu những nhân tài như thế, có điều, chính Giám đốc đã lên tiếng, hơn nữacũng đã nói rõ nguyên nhân trong đó, ông ta cũng không có biện pháp gì cả, chỉđành tiếp nhận công việc khổ sai này.

Nhìn thấy dung mạo củaHứa Nhược Thần đen gầy hơn rất nhiều so với lúc trước khi vào núi, ông ta cũngcó phần áy náy nói : " Tiểu Hứa, công tác của cô cũng không có điều tiếnggì, công ty vẫn rất quý trọng những nhân tài giống như cô, có điều, có phải côđã đắc tội với người nào không ?"

Hứa Nhược Thần rất ngạcnhiên : " Không có ạ."

Vị trưởng phòng này càngcảm thấy không tin được : " Vậy thì ... là như vậy, công ty cũng thay đổihạng mục công việc, nhưng trong quá khứ cũng chưa làm qua những hạng mục thiếtkế công viên cây xanh trong thành thị, cũng không nổi tiếng, nên muốn pháttriển cũng quá khó, cho nên... giám đốc muốn tinh giảm nhân viên.. điều này...tôi cũng không biết phải nói thế nào cho phải."

Hứa Nhược Thần cũng cóphần minh bạch, nhưng lại không dám tin, nên cũng chưa tiếp nhận được những lờiông ta vừa nói, vẫn nhìn ông ta với ánh mắt dò hỏi.

" Điều này... điềunày." Vị trưởng phòng ngập ngừng ấp úng hồi lâu, cuối cùng mới cắn răngnói trắng ra một câu : " Cô Hứa, cô đi làm thủ tục nghỉ việc đi, đây cũngkhông tính là cô bị sa thải, công ty sẽ bồi thường cho cô, phát thêm hai thángtiền lương, mong cô thông cảm... bọn tôi cũng là bất đắc dĩ..."

Hứa Nhược Thần cũng khôngthể tin nổi : " Vì cái gì ? Là tôi đã làm sai cái gì chăng ?"

" Không, không,không, cô không làm sai gì cả." Vẻ mặt vị trưởng phòng kia đầy khó xử :" Kỳ thật tôi cũng không rõ lắm, tiểu Hứa, tôi cũng xin nói thẳng với cô,nhưng cô không thể tới gây náo loạn chỗ giám đốc, được không ? Bằng không bátcơm của tôi cũng không giữ được. Cô cũng biết rồi đấy, trên tôi còn cha mẹ già,dưới còn có con nhỏ, không dễ dàng gì có được một công ăn việc làm ổn định, vớituổi của tôi bây giờ, muốn tìm một công việc khác có đãi ngộ tương tự cũngkhông thể được... Vốn là tôi không nên nói, nhưng tôi vẫn cảm thấy cô là một côgái rất tốt, nên muốn nói cho cô nguyên nhân chính, để về sau cô khỏi gặp rắcrối nữa."

" Vâng, ông cứ nóiđi, tôi sẽ không đi gây ầm ĩ đâu." Hứa Nhược Thần cam đoan như chém đinhchặt sắt.

Vị trưởng phòng kia cũnghiểu rõ tính cách của nàng, biết nàng nói được là làm được, cho nên rất coitrọng nàng, bây giờ cũng không do dự nữa, liền nói thẳng ra : " Mấy hômtrước, có một vị bạn hữu của giám đốc mời ông ấy ra ngoài uống trà, giới thiệucho ông ấy Giám Đốc công ty Bất động sản Cẩm Tú, đó là một tập đoàn nhà ốc rấtlớn, trụ sở chính không ở đây, nhưng mấy thành phố lớn trong cả nước đều có chinhánh, năm nay bọn họ đầu tư ở bên chỗ bọn ta mười triệu tệ, đương nhiên sẽkhông thiếu hạng mục công viên, lẽ dĩ nhiên giám đốc phải kết giao. Cũng bởi vìtôi không rõ về nghiệp vụ, nên cũng không biết bọn họ những chuyện gì, chỉ nghenói lại rằng, giám đốc bên kia nguyện ý hợp tác, nhưng phu nhân giám đốc lại cóý, chuyện gì cũng có thể thương lượng được, có điều phải sa thải cô, nếu cô cònở trong công ty, những hạng mục của bọn họ khẳng định không nhớ tới chúng ta.Giám đốc bên chỗ chúng ta đã hỏi nguyên nhân, nhưng người bên kia cũng khôngnói gì nhiều, chỉ nghe thấy một số những tin đồn thất thiệt nhảm nhí. Mọi ngườiđều là người hiểu chuyện, cô vẫn là một cô gái trẻ, cũng chưa có bạn trai, chonên cũng có một số lời đồn đại. Đương nhiên đây là chuyện riêng tư của cô, vốncũng không tiện bàn ra tán vào, giám đốc đã đáp ứng yêu cầu của bên kia. Rấtmong cô thông cảm với sự khó xử của giám đốc, lần trước mọi người xảy rachuyện, anh trai của giám đốc đã qua đời, chuyện này đã là một đả kích lớn vớigia đình bọn họ, giờ một nhà từ già tới trẻ đều do giám đốc cung cấp nuôidưỡng, nếu như công ty không phát triển được, quả thật cũng rất khó khăn. Chonên.... Cô còn trẻ như vậy, rời khỏi công ty này, cũng có thể tới những công tykhác, dù sao cũng chỉ là làm công mà thôi, không phải phía đông thì phía tây,cũng không tạo thành quan hệ quá lớn, cô thấy có đúng không ?"

Hứa Nhược Thần cũng khôngthể tưởng tượng nổi, chuyện này chẳng khác gì kịch truyền hình. Nghĩ đi nghĩlại, nàng cũng không thể hiểu nổi mình đã đắc tội với ai. Nghe qua những lờiông ta vừa nói, có vẻ như người ta cho rằng nàng là tình nhân của Giám Đốc Côngty Bất động sản Cẩm Tú, bị phu nhân giám đốc biết được, cho nên mới cố tìnhkiếm cớ đuổi nàng đi. Đối với những người không biết chuyện, suy đoán này cũngcó phần logic, có điều nàng là nhân vật chính trong chuyện này còn không hiểugì cả, có phải là nuốt nghẹn chịu oan không ? Nàng cố gắng chịu đựng không nổigiận, quyết định không đi tìm giám đốc hỏi lý lẽ nữa, một là đáp ứng người kháckhông thể nuốt lời, hai là cảm thấy cũng không có ý nghĩa nữa. Nàng vì công tytrèo đèo lội suối, vì công ty khổ sở chịu đựng, vì công ty tìm sống trong chết,kết quả cũng bị bán đứng vì một chút ích lợi, thật làm cho người ta thấy thoáichí nản lòng.

Nàng nhận thông báo tạmrời vị trí của vị trưởng phòng kia đưa, nói một cách thống khoái : " Được,tôi sẽ đi làm thủ tục ngay."

Mấy người phụ trách cácphòng ban đều rất kinh ngạc, chắc là vừa nhận được điện thoại, nhưng do chínhmiệng giám đốc nói ra, mọi người cũng không tiện nhiều lời, cũng không gây bấtkỳ khó khăn gì cho nàng cả.

Hứa Nhược Thần bàn giaocông việc một cách thuận lợi, sau đó lại bàn giao tiếp máy tính và các tài sảnkhác, đi thanh toán công tác phí, hoàn tạm ứng, cuối cùng ngồi chờ lấy lương vàtiền trợ cấp.

Giấy thanh toán cần cóchữ ký của giám đốc, trước kia phòng kế toán toàn để cho mọi người tự đi xinchữ ký, nhưng lần này cũng thay đổi, trưởng phòng kế toán rất nhiệt tình kêunàng ngồi chờ một chút, tự đi tìm giám đốc xin chữ ký.

Hứa Nhược Thần ngồi trongphòng kế toán, thoải mái trò chuyện với thủ quý. Cô gái trẻ kia không biết cóphải không biết chuyện gì hay không, liên tục hỏi nàng vì sao muốn nghỉ việc,nàng đành nói một cách nhẹ như không : " Sức khỏe không tốt, muốn nghỉngơi một thời gian." Cô bé thủ quỹ kia làm ra vẻ đã hiểu rõ, nhắc nàng nhớchăm sóc thân thể hơn một chút.

Chỉ một lát sau, trưởngphòng kế toán đã trở lại, Giám đốc không nói năng gì nhanh chóng ký phiếu chicông tác phí và tiền lương, Hứa Nhược Thần nhận được hơn ba tháng tiền lương,tương đương khoảng hơn một vạn đồng, nàng bỏ vào ví xong, mìm cười từ biệt côbé thủ quý, rồi đi luôn.

Dọc đường đi, mọi ngườiđều rất nhiệt tình nhắc nàng có thời gian rảnh nhớ về chơi, nàng cũng cười đáp"Vâng" Trưởng phòng nhân sự chu đáo tiễn nàng vào tận cửa thang máy,thấy nàng vào trong, lúc đó mới giơ tay chào nàng nói : " Tạm biệt."

Đợi tới khi cửa thang máyđóng lại, nụ cười trên mặt Hứa Nhược Thần mới biến mất tăm. Cho tới lúc xuốngtới tầng 1, nàng vẫn có cảm giác mê mê man man. Đi ra khỏi cửa tòa nhà, mưa thuđột ngột đổ ào xuống đầu, nàng mới thanh tĩnh trở lại.

Đột nhiên thất nghiệp,mặc dù còn đầy nghi hoặc nhưng nàng vẫn cảm thấy có phần nhẹ nhàng. Vị trưởngphòng đứng tuổi kia nói không sai, nàng còn trẻ, hơn nữa kinh nghiệm từ chuyếncông tác này giúp nàng có thể nhanh chóng tìm được công việc khác, cho nên nàngcũng chẳng mệt mỏi gì cho lắm, chỉ không hiểu vì cái gì mà một công ty như Côngty Bất động sản Cẩm Tú lại muốn đả kích nàng, nếu không biết rõ nguyên nhânnày, nàng vẫn bị cái lý do trời không biết quỷ không hay làm cho bực bội. Nghĩlại một chút, nàng tới ngân hàng trước, nộp tiền vào tài khoản thẻ đã, sau đómới vào siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, rồi mới chậm rãi về nhà.

Nàng vẫn rất tỉnh táo.Tình huống hiện tại so với lúc vừa thụ thương còn tốt hơn nhiều, chí ít nàngcòn có sức khỏe, lại còn có mấy năm kinh nghiệm công tác, đó chính là hànhtrang quý giá nhất của nàng, nàng tin rằng có thể nhanh chóng tìm được côngviệc mới, bây giờ không có việc gì thuận tiện nghỉ ngơi một chút cho ổn làđược.

Về tới nhà, nàng cũng lộtbỏ vỏ bọc cũng những gia cụ, những đồ điện trong nhà, cái gì nên rửa thì rửa,nên lau thì lau, tự làm mấy món ăn ngon tự khao thưởng chính mình, sau đó mớithỏa mãn ngồi xuống bật máy tính, login vào game online.

Nhất Tiếu Hồng Trần vừaxuất hiện ở Kim Đài Thành tại tuyến I, đã thấy Khinh Ca Thủy Việt nhắn nàng :" Mau mau, nhanh chóng lên kênh ngữ âm, công tử đang hát kìa."

Nàng cũng lập tức hưngphấn lên, nhanh chóng mở trình duyệt mạng, vào địa chỉ kênh ngữ âm, sau đó chạytới phòng chuẩn bị cho thi đấu PK.

Bên trong đã có rất nhiềungười, đều dùng văn tự nói chuyện, nhiều vô cùng. Có một thanh âm trầm trầmđang hát, mang theo chút mùi vị tang thương, mười phần ý nhị.

Rời khỏi đây, cũng bỏ quên con tim ở lại

Bỏ quên thành thị phía sau lưng, ta cô độcbước đi.

Yên lặng thừa nhận

Bồi hồi, bồi hồi không biết phải thổ lộthế nào,

Vô tình là chờ đợi hữu tình, cũng khôngoán trách tương lai.

Tình yêu chân thật nằm mãi trong tim.

Hứa Nhược Thần im lặngthưởng thức, sau đó bị một dãy icon làm hoa cả mắt, thêm vào đó là rất nhiềuchữ viết ủng hộ rất khoa trương

" Tam ca, không ngờhuynh hát hay như vậy, yêu huynh chết mất thôi."

" Này này, ta thấylão công của ngươi vừa online."

" A a a a, ta khôngở đây, mọi người mau đẩy trôi câu nói ở trên của ta đi."

" Tam ca, vì giọngca này, ta nhất định phải theo đuổi huynh."

" Không phải ngươiđã có lão công rồi sao ? Ly hôn à ?"

" Cái này... ta lặnđây"

Mọi người chọc ghẹo lẫnnhau như vậy, đồng thời cũng rất tán thưởng giọng ca của Công Tử Liên Thành,Công Chúa Tháng Bảy xuất hiện nồng nhiệt, phóng đại chữ viết để biểu lộ tìnhcảm chân thành đối với Công Tử Liên Thành, mấy thầy thuốc tỷ muội mà nàng tadẫn tới cũng hò reo phất cờ theo, có điều những người khác lại không hưởng ứngtheo, những câu nói đùa giỡn chêm vào nhanh chóng lấp đầy những câu nói kia.

Nhất Tiếu Hồng Trần khôngnói gì, cũng không gõ chữ, chỉ ngồi yên lặng nghe.

Tồn tại, muốn để tình yêu tràn đầy trongđầu óc ta

Cho dù là thất bại, cho dù là thương tổn

Tình yêu vĩnh viễn tồn tại

Trơ mắt, trơ mắt nhìn vận mệnh an bài

Hủy diệt, hủy diệt những trần ai nơi nhânthế, hóa thành một dải sắc màu

Thản nhiên cười nhìn tương lai.

Ta đã sẵn sàng,

Sẽ không để em phải chảy dẫu chỉ một giọtnước mắt vì yêu ta

Bởi vì niềm vui của em cũng là niềm vuicủa ta.

Dùng cả cuộc đời này để bảo vệ

Vẻ mỹ lệ của em.

Thanh âm từ trầm trầm dầnchuyển sang cao vút, sau đó lại uyển chuyển ôn nhu, phảng phất như chỉ hát choriêng nàng. Dần dần, cảm giác khó chịu không nói nên lời của nàng cũng tan biếnsạch.

Khúc ca kết thúc, toàn bộmọi người đương tràng cùng nhiệt liệt vỗ tay, hàng đống icon biểu lộ tình cảmxuất hiện như mưa, làm người ta không kịp nhìn.

Công Tử Tiểu Bạch cườinói : " Trước giờ không mở miệng vàng Tam ca hôm nay cũng phải hát mộtbài, quả thực ra khó thấy được, các ngươi không thể cô phụ giọng ca này nhé.Tối nay là trận chiến mấu chốt, chúng ta là rồng hay là giun, hôm nay rốt cuộccũng sẽ rõ. Mọi người đừng quên, chúng ta là bang Khải Hoàn Hào Môn, là đệ nhấtbang của thời nay, tuyệt không thể để một đám chó đen kia lẫn lộn vào với chúngta.Hôm nay mọi người nhất định phải nghe theo sự chỉ huy, phải tập trung chú ý,nếu ai dám vi phạm những sai lầm vớ vẩn không đáng kể, lập tức kéo ra ngoàiluân một trăm lần."

Mọi người đều cười ha hả,toàn bộ đều tỏ vẻ hăng hái chiến đấu, tuyệt đối không có biểu hiện khác.

Nhất Tiếu Hồng Trần tínhthời gian, trận đấu lựa chọn bang phái tham dự PK đã diễn ra được bốn trận,nhưng cũng không biết tình hình chiến đấu phía trước như thế nào, nghe quanhững lời Công Tử Tiểu Bạch vừa nói, có khả năng là Khải Hoàn Hào Môn cũngkhông chiếm được ưu thế áp đảo, nếu thực như vậy, thì ngày hôm nay rất quantrọng, có thể nói là một trận chiến định giang sơn đi.

Đây là lần đầu tiên diễnra một trận thi đấu PK lớn như vậy, vòng loại diễn ra ở Kim Phong Ngọc Lộ Lâu ởDao Trì tại tuyến X, đúng mười giờ sẽ xuất hiện một Boss, sau khi đánh chết nósẽ nhặt được một lá Anh Hùng Thiếp. Tổng cộng thi đấu năm trận, bang nào nhậnđược số phiếu nhiều nhất sẽ được phong danh hiệu Long Bang của khu này, bangthứ hai sẽ là Hổ Bang, có thể đại diện đi tham dự thi đấu đại khu vực. Boss nàydù lợi hại tới đâu cũng không dễ đánh, các đại bang cùng bạn hữu từng khu vựcđều dốc toàn bộ lực lượng, toàn lực ứng phó, lực chiến đấu kinh người. Cũng bởinguyên nhân đó mà mỗi ngày trước khi trận đấu diễn ra, mấy bang phái đứng hàngđầu thường cử người túc trực sẵn sàng ở Dao Trì, gặp một giết một, giây phútBoss xuất hiện lại càng liều mạng, nhất định phải cướp được tờ Anh Hùng Thiếpkia. Nhất Tiiếu Hồng Trân còn chưa kịp hỏi han tình huống, cũng không có thờigian lên diễn đàn xem mấy topic bình luận, hiện tại chỉ suy đoán, khẳng địnhlúc chiến đấu chắc chắn kinh người.

Nhìn đồng hồ, hiện tạicòn chưa tới bảy giờ, Công Tử Tiểu Bạch đã phân chia nhiệm vụ rõ ràng : "Mọi người tập hợp ở tuyến V, đội Ma Giáo bảo hộ đội Tử Trúc xông lên trước, độiTiêu Dao bảo hộ đội Côn Luân, sau khi tới Kim Phong Ngọc Lộ Lâu lập tức đổisang tuyến III đợi lệnh. Đám tiểu thầy thuốc thế nào rồi ? Nhân thủ đủ không?"

"Vẫn không đủ, kỹnăng phục sinh của thầy thuốc có thời gian chờ quá dài, ngày hôm qua bọn ta đã anbài mười mấy người thao tác hơn ba mươi cái nick, nhưng vẫn không đủ."

Công Tử Phù Tô tỉnh táonói : " Huynh đệ tỷ muội trong bang ai máy tính dễ treo, không thể đánhnhau, thì đổi sang dùng nick tiểu thầy thuốc, bằng hữu của mọi người có ai cóthời gian mà nguyện ý tới giúp, cũng có thể chỉ huy mấy nick tiểu thầythuốc."

Lập tức có người nói :" Máy ta treo kinh, cấp cho ta mấy nick tiểu thầy thuốc đi."

Lại có người nói : "Bằng hữu của ta cũng muốn tới giúp, cho ta 3 nick, nàng có thể sử dụng 3 nickcùng lúc không vấn đề gì."

Nhất Tiếu Hồng Trần cũngđeo tai nghe, nhẹ nhàng nói : " Ta cũng có thể dùng một lúc 3 nick, cấpcho ta 3 user."

Người khác không biếtthanh âm của nàng không nói làm gì, nhưng Khinh Ca Thủy Việt vừa nghe đã biếtngay, vui vẻ nói : " Hồng Trần, cậu tới rồi sao ? Đang ở đâu rồi ? Cònđang ở chỗ công tác sao ?"

" Không, mình vừa vềnhà rồi, nửa đêm ngày hôm qua." Nhất Tiếu Hồng Trần cũng không muốn ngườikhác quá chú ý tới nàng : " Cấp cho ta ba cái user tiểu thầy thuốcđi"

Khinh Ca Thủy Việt nhanhchóng đáp : " Mình có, lập tức sẽ gửi nick và pass cho cậu. Cậu xem bêncửa sổ game online nhé."

" Được" NhấtTiếu Hồng Trần cũng không nói gì thêm.

Lúc này có người khôngkìm nổi lập tức bàn tán : " Ai dza, Nhất Tiếu Hồng Trần đúng là nữ nhânnha, không phải nhân yêu."

" Đúng vậy, giọngnói nghe rất êm tai."

" Nghe có vẻ còn rấttrẻ."

" Được rồi." Cómột thanh âm của một nữ hài trẻ tuối vang lên với vẻ không bình tĩnh : "Hiện tại sắp bước vào trận chiến, mấy lời nói nhảm bơn bớt đi."

Lập tức có người khôngchút nhường nhịn phản bác ngay : " Tháng Bảy, những kẻ nói năng thừa thãichính là ngươi, ngươi cho rằng ngươi là ai chứ, đã không phải bang chủ cũngchẳng phải admin, dựa vào cái gì mà muốn giáo huấn người khác. Ngươi có tư cáchđó sao ?"

" Ngươi ..."Công Chúa Tháng Bảy giận dữ : " Ngươi tính toán cái gì ? Ngươi mà xứng nóichuyện với ta sao ?"

" Ngươi tính cái gìsao ?" Người kia càng nổi giận : " Hoa si*** lại còn ngu ngốc, tanhịn ngươi cũng lâu lắm rồi, nếu không phải cùng một bang, gặp lần nào giết lầnđấy."

Lại có thêm mấy người nữacũng tiếp tục chỉ trích Công Chúa Tháng Bảy, nghe chừng đều là những người bấtmãn với việc nàng vênh mặt hất hàm sai khiến, vênh váo tự đắc. Công Chúa ThángBảy lập tức chửi lại ngay, Phấp Phới Hồ Điệp Bay và những bằng hữu của CôngChúa Tháng Bảy cũng gia nhập lên tiếng ủng hộ, kênh ngữ âm nhộn nhạo ầm ĩ.

Công Tử Tiểu Bạch lập tứcđiều chỉnh thuộc tính của gian phòng, chỉ cho phép mod trở lên mới có thể nóichuyện, nhất thời lỗ tai mọi người mới thanh tĩnh được một chút.

Công Tử Vô Kị vô cùng tứcgiận : " Các ngươi đang làm cái gì hả ? Sắp tới chiến tranh rồi, trong nộibộ đã lục đục trước. Ta nói cho các ngươi biết, hôm nay là trận chiến mấu chốt,ai còn làm ra vẻ ngây thơ ẻo lả, hoặc cố tình gây chuyện thị phi, ta tất sẽkhông khách khí."

" Ai còn muốn náoloạn, lập tức đuổi ra ngoài." Công Tử Phù Tô lạnh lùng nói : " Hiệngiờ đang bàn chính sự, trước tiên nói về tiểu thầy thuốc. Các ngươi không đượcloạn, bởi vì thời gian chờ của kỹ năng phục sinh khá dài, nếu hai hoặc vàingười cùng đồng thời phục sinh một người, thì không kịp cứu những người khác,rất lãng phí. Trên nguyên tắc các ngươi chỉ cứu đại thầy thuốc, một người phụtrách từ hai đến ba người, để đại thầy thuốc đi cứu những người khác. Bất quá cómột số nhân vật trọng điểm, các ngươi cũng cần phải chiếu cố, nếu không có đạithầy thuốc ở đó, không có người cứu, các ngươi phải nhanh ra cứu. Những ngườiđó là Công Tử Tiểu Bạch, Công Tử Vô Kị, Công Tử Liên Thành, Ta Không Phải ThiênSứ, Ma Hồn Quỷ Cơ, Đừng Kêu Ta Bảo Bối, Đao Đao Kiến Huyết ..." Anh lậptức kể tên mấy chiến tướng trứ danh một lần. " Bây giờ mọi người lập tứcbáo danh, ai phụ trách mấy người, để bọn ta còn trù tính."

Công Tử Tiểu Bạch hủy bỏhình thức cấm ngôn****, để mọi người tự do phát biểu, mấy người đang giữ nicktiểu thầy thuốc lập tức báo, chủ yếu là mỗi người phụ trách từ ba tới bốnngười. Đến lượt Nhất Tiếu Hồng Trần, nàng nói : " Ta phụ trách Khinh CaThủy Việt và ..." Nói tới đây nàng chợt nhận ra những người mình quen đãsớm bị người khác báo, đành phải xem những danh tự bên trái, xem ai là Tử Trúccấp cao.

Nàng vừa do dự như vậy,Công Chúa Tháng Bảy bỗng nhiên gây khó dễ : " Ta không muốn được nàng tacứu, ta không tin tưởng nàng ta"

Mấy nữ Tử Trúc cùng gianhập bang với nàng kia cũng nhao nhao cả lên : " Đúng, bọn ta không muốnnàng cứu, không tin tưởng nàng"

" Được rồi, ầm ĩ cáigì" Công Tử Phù Tô tỏ vẻ không vui nói : " Như vậy đi, ngoại trừ ViệtViệt, Hồng Trần phụ trách ta và Tam Ca, muốn cứu ta còn cứu thêm cả Tháng Bảy,và Hồ Điệp là người phụ trách cứu Tam Ca."

Hai kẻ vừa bị điểm tênkhông vui vẻ chút nào, nhưng vẫn đáp một cách ủ rũ : " Được rồi"

Đợi sau khi phân phốixong tiểu thầy thuốc, bắt đầu tới phân phối đại thầy thuốc, Công Tử Tiểu Bạchnói một cách quyết đoán : " Đại Thầy thuốc có nhiệm vụ quan sát toàntrường, vẫn tuân theo trận thế ngày hôm qua, không được loạn. Tháng Bảy, muộivà Hồ Điệp mấy nàng phải đứng đúng vị trí của mình, không được chạy loạn, khôngthể tạo thành lỗ hổng để đối thủ thừa cơ lẻn vào mất."

Công Chúa Tháng Bảy tỏ ýkhông phục : " Muội không chạy loạn, chẳng qua lúc đó thấy Tam Ca bị chết,nên phải chạy qua cứu huynh ấy."

" Có người chuyênmôn phụ trách cứu đội thích khách, không cần muội chạy qua đó, các muội cứ bảovệ tốt vị trí của mình là được rồi." Công Tử Tiểu Bạch rất nghiêm túc :" Được, bây giờ mọi người chuẩn bị lên đi. Một số người mấy ngày trước cóviệc không tham gia chiến đấu xin chú ý, mấy liên minh của Huy Hoàng đều pháingười, tầm hai giờ chiều nay đã tới Dao Trì, mỗi tuyến đều có Hồng danh trôngchừng giết người, nguy hiểm nhất là lúc vừa đổi tuyến xuyên qua kết giới, ở chỗđó có một cái bình phong khổng lồ, bọn họ thường mai phục phía sau tấm bìnhphong, gặp người nào là giết người đó, các ngươi phải cẩn thận."

" Đã rõ" Nhữngngười đó cùng đáp ứng.

" Được, hiện tại mọingười đều tập hợp tại Côn Luân ở tuyến V, bắt đầu mở phòng chủ. Bây giờ ta đổitính chất, chỉ có mod và admin mới có thể nói, cho tiện chỉ huy, trong lúc đánhnhau có vấn đề gì, thì gõ chữ ở trong [ bang phái]" Công Tử Tiểu Bạch ralệnh một tiếng, mọi người đều nhanh chóng hành động.

Từ đầu tới cuối Công TửLiên Thành không nói một câu nào, Nhất Tiếu Hồng Trần thu nhỏ cửa sổ kênh ngữâm, mở cửa sổ Game Online, chuẩn bị logout khỏi nick chính của mình, login vàomấy cái nick ảo tiểu thầy thuốc của Khinh Ca Thủy Việt, đột nhiên thấy có khungcửa sổ chat xuất hiện, Công Tử Liên Thành nói với nàng : " Công Chúa ThángBảy rất tùy hứng, em đừng giữ những lời nàng ta ở trong lòng, không nên tứcgiận."

Nhất Tiếu Hồng Trần liềntrả lời : " Em không nổi giận đâu, anh yên tâm đi."

" Vậy thì tốt"Công Tử Liên Thành cười cười.

Nhất Tiếu Hồng Trần biếtlúc này cũng không phải thời điểm nói chuyện phiếm, liền đáp : " Em logoutkhỏi nick chính, login vào mấy cái nick tiểu thầy thuốc bây giờ."

" Được" Công tửLiên Thành đáp một tiếng, rồi đổi tuyến tới Côn Luân.

Nhất Tiếu Hồng Trần vộivàng logout, log in vào cả ba cái nick tiểu thầy thuốc, vào tuyến V, sau đóngạc nhiên phát hiện, cả ba nick ảo này đều nằm ở chính giữa Kim Phong Ngọc LộLâu, chung quanh là các tiên khí quái thú, cũng cách không quá xa, nhưng lạikhông chủ động công kích. Cả ba nick tiểu thầy thuốc này đều ở level 29, vừavặn nhỏ hơn level 30 vẫn thuộc sự bảo hộ của hệ thống, hoàn toàn miễn dịch vớisự PK của người chơi khác, mà đã có kỹ năng phục sinh, bởi vậy được gọi là tiểuthầy thuốc vô địch, ba tiểu thầy thuốc này đều có một hàng chữ màu lam ghi rõtên bang phái là " Tiểu Thầy Thuốc Vô Địch", Nhất Tiếu Hồng Trần vừanhìn thấy đã không nhịn nổi phải mỉm cười.

Lúc này, Công Tử Phù Tôđã truyền đạt mệnh lệnh tại kênh ngữ âm : " Toàn bộ Tiểu thầy thuốc đổitới tuyến III"

Nhất Tiếu Hồng Trần lậptức logout, đổi tuyến, trong khoảnh khắc đã phát hiện ra nơi này có rất nhiềungười, đại bộ phận đều là những tiểu thầy thuốc, đều mặc váy ngắn, áo chẽn,nhìn qua trông thật hoạt bát đáng yêu, có điều danh tự đặt lên cũng khá quáidị, làm người ta nhìn qua không nhịn được cười. Cũng bởi vì những tiểu thầythuốc đó chỉ sử dụng tạm thời, trang bị cũng toàn do hệ thống cấp, không có tọakỵ, nên muốn chạy xuyên qua con đường đầy quái như vậy, muốn tới được nơi, chỉcó thể dùng những nick giới tính nam ẵm qua, cho nên những tiểu Tử Trúc đó toàngiới tính nữ, tuy rằng người thao tác có thể là những vị mày râu đường đườngchính chính, có điều bọn họ vẫn thường rất quái vật giả bộ nũng nịu yểu điệu,thỉnh thoảng lại phát ra những icon nhõng nhẽo làm người khác đều hồ đồ, làmnhững người đã xông lên đều cười không nổi.

Kim Phong Ngọc Lộ Lâu cómột cái sân rất lớn, nằm lơ lửng trên không, chỉ có phía nam mới có cửa vào,hai mặt đông tây là tường cao khổng lồ, phía bắc có một cái đỉnh lớn cao vúttận mây, chính giữa là quảng trường, phảng phất như một cái tế đàn, hình nhưThái Cực Bát Quái Đồ, chính giữa có một cái vòng tròn, có những mũi tên từ tâmvòng tròn bắn ra bên ngoài. Các Tiểu thầy thuốc đứng trong vòng tròn, mà vị tríxuất hiện của Boss nằm ở gần cái đỉnh bên ngoài vòng tròn.

Ước chừng hơn mười phút,mọi người lục tục xuất hiện. Nhất Tiếu Hồng Trần nghe thấy thanh âm của cáctiểu đội trưởng trên kênh ngữ âm, đại khái có thể đoán được tình hình chiến đấudọc đường họ đi.

" Ám Dạ Bá Tước nằmngay sau tấm bình phong ở cửa khẩu Dao Trì, giết mất mấy người của bọn ta, làHồng danh"

" ... Tốt, đã bị nhịca chém !"

" Ta thấy có mộtTiêu Dao thuộc Đại Kỳ Minh ở phía trước.... Tốt, đã bị Tam Ca giết."

" Khốn thật, ta bịĐạp Vân giết, nàng đang ở chỗ ngã ba, phía sau một tảng đá lớn, cũng là Hồngdanh. Có thầy thuốc nào gần đây không, tới cứu ta một chút."

" Chú ý, Tiểu Đao,phía sau... phía sau, ha ha, tự bạo của ngươi cũng mạnh thật nha."

" Ta không giết đượcĐạp Vân, nàng chạy lên trên rồi... Không thấy, chắc là đổi tuyến."

Con đường này bình thườngchỉ mất khoảng năm phút đồng hồ là có thể chạy qua, vậy mà lúc này vừa đánh vừachạy, cũng phải mất chừng nửa giờ, bọn họ mới tiến vào Kim Phong Ngọc Lộ Lâuđược.

Nhất Tiếu Hồng Trần thấytừng thân ảnh cưỡi trên những tọa kỵ bất đồng toát ra ánh sáng chói lòa lầnlượt xuất hiện trên khung cửa hình bán nguyệt cao cao phía trên, sau đó xuấthiện trên những bậc thang có mây mù mỏng manh như những dải lụa quấn quýt, chạyvề phía tâm vòng trên bên này. Mỗi người đều xuất hiện trong ánh sáng chói lóarực rỡ, vừa có vẻ tiên phong đạo cốt lại đầy khí khái anh hùng, so với những bộphim trên màn ảnh rộng còn chấn động lòng người hơn gấp bội, đẹp gấp trăm lầnso với những cảnh tượng trong những bộ phim truyền kỳ quái vật.

Lúc này, Công Tử TiểuBạch đã ra lệnh : " Tới tuyến X trinh sát tình huống thế nào"

Ngay lập tức có hai tiểuthầy thuốc đang đứng ở cùng tuyến với Nhất Tiếu Hồng Trần nhanh chóng tiêuthất. Chỉ một lát sau, có một thanh âm của một người con trai vang lên : "Trong đó đầy người, toàn bộ đều là người thuộc Huy Hoàng Vương Triều, Huynh ĐệLong Hổ Đường, Thiết Huyết Đại Kỳ Minh, trận thế không thay đổi so với ngày hômqua, nhưng nhân số nhiều hơn"

" Ngày hôm trước bọnhọ dùng trận thế này thắng được bọn ta, nên hôm nay mới không thèm thay đổi.Nếu vậy thì tốt quá rồi, chúng ta chắc thắng." Công Tử Tiểu Bạch cố ý dùngngữ điệu hưng phấn, làm mỗi người nghe thấy anh nói đều cảm thấy hân hoan vuimừng : "Mọi người nhớ tuân thủ đúng theo an bài, không cho chuyển sangHồng danh dứt khoát không được chuyển, mà yêu cầu chuyển thì phải kiên quyếtchuyển, không được do dự. Nhớ kiểm tra lại một chút, Kim Thuyền mang đủ haykhông, đừng để tới lúc đang đánh lại hết giữa chừng, rồi bị rơi mất trangbị*****"

Anh trầm mặc chừng mấyphút đồng hồ, thấy không có ai dị nghị gì, liền hạ lệnh : " Toàn bộ tiểuthầy thuốc chuyển sang tuyến X"

Nhất Tiếu Hồng Trần lậptức đổi tuyến tới nơi trận thi đấu PK lựa chọn làm chiến trường thi đấu.

Lập tức, vô số hình ảnhxuất hiện trước mắt nàng. Chính giữa vòng tròn cũng có rất nhiều tiểu thầythuốc, có điều tên bang phái trên đỉnh đầu là : "Tiểu Hộ Sĩ ChiếnĐịa", có thể đoán đó là người của Huy Hoàng Vương Triều. Vài vòng chungquanh đều là những người chơi level cao, có một số người đi đi lại lại, nhìnqua cũng biết là danh nhân nhiều người biết tới, trên đài cao bốn phía đều tấpnập người qua lại, làm người khác nhìn hoa cả mắt.

Công Tử Tiểu Bạch hạ lệnhtiếp theo : " Mọi người giữ vững vị trí, được, toàn bộ logout, nhớ giữvững trạng thái chuẩn bị sẵn sàng online, ... Ma giáo... lên "

Lập tức Nhất Tiếu HồngTrần thấy bốn bên không ngừng xuất hiện những hào quang trắng lấp lánh, từngbóng người xuất hiện trong ngoài vòng tròn cũng như bốn phía trên đài cao, gầnnhư cùng một lúc, các loại kỹ năng tấn công như pháo hoa vũ lộng liên tục, ẩnhiện khắp nơi.

Hai giây sau, Công TửTiểu Bạch ra lệnh : " Tử Trúc, lên, chú ý khống chế tình hình toàn chiếntrường. Ma giáo giúp thầy thuốc chắn khe hở."

Mấy vị thầy thuốc cấp caođã nhanh chóng xuất hiện giữa sân, từng đạo kim quang của kỹ năng ngủ tập thểliên tiếp xuất hiện.

Công Tử Tiểu Bạch lại nóitiếp : " Tiêu Dao và Côn Luân xông lên, giết người"

Lập tức lại có càng nhiềunhững đạo bạch quang thoáng hiện, đám người chết cùng một chỗ, thây nằm ngổnngang chồng chất khắp nơi.

Nhất Tiếu Hồng Trần mở tohai mắt, không dễ lắm mới có thể nhìn thấy thân ảnh của Công Tử Phù Tô, KhinhCa Thủy Việt, nhưng không thể nhìn thấy bóng dáng Công Tử Liên Thành ở chỗ nào,tốc độ của Tiêu Dao thật sự quá nhanh, nàng khó có thể phân biệt được tên củaanh giữa một đống danh tự hỗn độn.

Khinh Ca Thủy Viên chếtđầu tiên, Nhất Tiếu Hồng Trần nhanh chóng chạy tới ném ra một cái kỹ năng phụcsinh, sau đó lại nhanh chóng chạy về vòng tròn. Sau đó Công Tử Phù Tô bị mấytên Ma Giáo và Tiêu Dao vây công, rốt cuộc cũng ngã xuống, Nhất Tiếu Hồng Trầncũng lập tức cứu anh sống dậy. Kỹ năng ngủ quần công của Khinh Ca Thủy Việt độtnhiên phát ra, Công Tử Phù Tô lại bổ sung thêm một lần nữa, Công Tử Tiểu Bạchcũng lập tức xuất chiêu Sấm Vang Chớp Giật, chiêu số bao trùm khắp trong phạmvi bốn mươi mét. Đợi tới khi sấm sét ngừng, mây đen tán, trên mặt đất lại xuấthiện thêm mấy cái thi thể. Tiểu Thầy thuốc bên đối phương lập tức lao ra cứungười.

Nhất Tiếu Hồng Trần thấyCông Tử Tiểu Bạch tự bạo ngã xuống bên cạnh mình, lại không có ai cứu, lập tứccứu anh lên. Sau khi thấy anh dùng đủ hồng dược lam dược và bù đủ trạng thái,tiếp tục xông lên đánh nhau, lúc đó mới bắt đầu tìm kiếm thân ảnh của Công TửLiên Thành.

Rốt cuộc, đã thấy mộtbóng thân ảnh màu đen trong đám người xuyên qua xuyên lại xẹt ngang qua ngườinàng, nàng nhanh mắt lẹ tay, lập tức click trúng anh. Tuy chỉ trong giây lát đãkhông thấy nữa, nhưng nàng có thể căn cứ vào dây máu để phán đoán tình huốngthực tế của anh. Ước chừng là không ngừng có người tấn công anh, nhưng đềukhông thể nhất kích tất sát, bởi vậy thường dây máu của anh cạn được một nửa đãthấy được bổ đầy, cho tới hiện tại vẫn chưa chết dẫu một lần.

Nhất Tiếu Hồng Trần mộtlòng một dạ xem xét, không chút lơi là dẫu chỉ một phút một giây với dây máucủa Công Tử Liên Thành, Công Tử Phù Tô, Khinh Ca Thủy Việt, những nhân vậttrọng yếu khác nếu vô tình ngã chết bên cạnh nàng, nàng cũng cứu lên, nếu mọingười không gặp gì nguy hiểm, nàng liền thưởng thức khung cảnh chiến đấu kịchliệt trước mắt, không ngừng tán thưởng đối với những vị cao thủ xuất sắc trongthao tác và chuyển động.

Nửa giờ sau, Khải HoànHào Môn và những bang hữu đã khống chế được tuyến X, Huy Hoàng Vương Triều vànhững bang phái liên minh phải thối lui tới tuyến khác, tổ chức phản công.

Công Tử Tiểu Bạch vẫnkhông ngừng chỉ huy qua kênh ngữ âm, giúp mọi người chơi có thể giữ vững độihình, chú ý hỗ trợ người khác, sau đó dặn dò : " Mọi người nhớ chú ý mộtchút, rất có thể bọn họ trước phái người qua lừa cho mình chuyển Hồng danh,thậm chí còn bỏ hết trang phục bảo hộ, một chiêu là chết ngay. Những ngườikhông thuộc đối tượng chuyển sang Hồng danh lập tức đóng hết các chức năng tấncông, dù ngứa tay cũng không cho phép động thủ. Những Hồng danh chú ý, ngườivừa qua lập tức giết ngay."

Cũng bởi vì hiện tại cóngười của bang hữu tới giúp đỡ, nếu không có tiết chế, tất sẽ xảy ra trường hợpngười nhà mình giết chính nhà mình, nếu vậy áp lực sẽ rất lớn, cho nên bọn họmới phải khống chế số lượng Hồng danh. Công Tử Tiểu Bạch vừa dứt lời không quávài phút, Huy Hoàng Vương Triều đã bắt đầu tiến hành những gây rối nhỏ. Có mộtsố Hồng danh ngày thường giết người như ngóe đều dùng Tẩy Tâm Đan tẩy thànhnick trắng, sau đó cởi bỏ hết trang bị đổi tuyến qua, những người bên này vừathấy tên của bọn họ lập tức xông lên giết ngay theo bản năng. Bọn họ vừa ngãxuống, lập tức biến mất, đổi tuyến về cho thầy thuốc cứu, rồi lại chạy qua chongười giết. Chiến thuật này rất hữu hiệu, tuy rằng Công Tử Tiểu Bạch đã tiếptục nhắc nhở, nhưng vẫn có mấy cái nick trắng quên khóa chức năng PK, biếnthành Hồng danh. Đợi sau khi giết xong mấy tên kia rồi, mấy người này mới giật mìnhtỉnh ngộ điên cuồng chửi mắng mấy tên kia khốn khiếp, mấy người bên cạnh liềncười ha hả giễu cợt bọn họ, động thủ nhanh hơn động não, điển hình của loại ngusi tứ chi phát triển.

Trong lúc mọi người đangcười đùa, Huy Hoàng Vương Triều liên tục phát động hai lần tiến công với quy môlớn, xuất ra toàn tinh anh, xông lên đủ các tuyến, khói lửa chiến tranh mù mịtkhắp Kim Phong Ngọc Lộ Lâu, dường như mỗi người đều phải chết ít nhất một lần,chỉ có những thân ảnh yêu kiều duyên dáng của những tiểu thầy thuốc vô địch làthỉnh thoảng xuất hiện ở những khu vực hoang vu.

Chiến thuật phân côngtiểu thầy thuốc chuyên coi sóc riêng một số người đã sớm bị rối loạn, Nhất TiếuHồng Trần cũng không thể tuân thủ một cách nghiêm chỉnh. Nàng cứu qua Công TửPhù Tô, Khinh Ca Thủy Việt, cũng cứu qua Công Tử Liên Thành, còn cả Công TửTiểu Bạch, Công Tử Vô Kị, Đào Tử Yêu Yêu, Ma Hồn Quỷ Cơ, thậm chí khi có ngườikêu tại kênh ngữ âm : " Ngoài cửa có tiểu thầy thuốc không ? Mau cứu CôngChúa Tháng Bảy, ta vừa mới cứu người, chưa hết thời gian chờ, không có cách nàođể cứu nàng", nàng cũng vội qua cứu nàng ta lên, lúc quay về thấy PhấpPhới Hồ Điệp Bay nằm ngay bên ngoài vòng tròn, liền đổi một cái nick khác tiếptục cứu nàng.

Lúc này cũng không còn ânoán cá nhân gì nữa, mỗi người đều biết rằng chút sức lực nhỏ bé của mình nhấtđịnh sẽ góp phần vào chiến thắng. Bọn họ như thế, bên đối địch cũng không khác.Nhất Tiếu Hồng Trần liên tiếp bắt gặp thân ảnh của Kiếm Tẩu Thiên Phong, thấyhắn dũng mãnh xông xáo giữa vạn người mà như chốn không người, chém Khinh CaThủy Việt, giết Đào Tử Yêu Yêu, Công Chúa Tháng Bảy, Đừng Kêu Ta Bảo Bối và mộtsố chiến binh khác của Tiêu Dao, Côn Luân có cấp bậc thấp hơn, sau đó bị CôngTử Vô Kị và Công Tử Phù Tô giáp công, ngã xuống bỏ mình, lập tức đổi tuyến, rồilập tức xuất hiện lần nữa trên chiến trường, trong lòng nàng cũng không còn thùhận hắn nữa, thậm chí còn rất bội phục hắn. Vô luận hắn có làm bao nhiêu chuyệnhèn hạ đi chăng nữa, cũng là vì bang phái của hắn, mà cũng phải trả một cái giárất lớn, đứng trên lập trường khách quan đánh giá, theo một mặt nào đó có thểnói, cũng đáng cho người ta khâm phục.

Đại khái là cách đi lạicó vấn đề, Công Chúa Tháng Bảy rời khỏi vị trí quy định của nàng, khiến ngoàicửa xuất hiện một khe hở, mấy vị chức sắc bên Huy Hoàng Vương Triều lập tứcphát hiện, lập tức chỉ huy một đội tinh anh đổi tuyến chạy tới ngoài cửa, sauđó đổi tuyến xuất hiện lại, quả nhiên không có người chặn đánh. Bọn họ lập tứcxông vọt vào cửa, thế như chẻ tre, thành công trong việc khống chế cục diện.

Công Tử Tiểu Bạch lập tứcra lệnh cho mọi người rút về tuyến VII, chuẩn bị phản kích một lần nữa. Vừa rồinhững thầy thuốc chuyên cứu người của bọn họ nằm ở tuyến III, sau bị đối địchphát hiện, phái người tới giết, bọn họ lập tức đổi tới tuyến I, sau đó lại đổitới tuyến IX, giờ lại chuyển về tuyến VII. Đương nhiên, bọn họ cũng do thámbiết thầy thuốc bên đối phương đều ở tuyến II cứu người, cũng lập tức phái mấythích khách qua giết.

Nhất Tiếu Hồng Trần nhìnchung quanh, phát hiện đã không còn người nào ngã xuống cần mình cứu nữa, liềnđổi về tuyến bảy, chờ mệnh lệnh của Công Tử Tiểu Bạch.

-----

* Mãn cấp : cấp cuối cùng, ở đây là level200

** Nguyên văn : lòng như một mũi tên.

*** Hoa si : Si tình, mê giai

**** Cấm ngôn : cấm nói

***** Hồng danh khi bị giết sẽ bị giảmđiểm kinh nghiệm, bị rơi trang bị. Các nick trắng khi bị giết không bị rơitrang bị đang dùng trên người ra.

Giải thích sơ qua về chiến thuật lần nàycủa Công Tử Tiểu Bạch : sau khi đổi mới trên khu vực có tất cả mười tuyến, mỗituyến đều có những địa danh y hệt như nhau. Người chơi đang ở vị trí nào, saukhi logout rồi login đổi sang tuyến khác, cũng ở nguyên vị trí đó trên tuyếnkia. Chính vì vậy tuy chiến trường nằm ở tuyến X, nhưng nhân số đều tập trung ởcùng vị trí đó nhưng ở những tuyến khác, vì chỉ cần logout, rồi login đổi tuyếnsẽ có thể xuất hiện ngay ở vị trí đó trên tuyến X.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.