Nàng không nhớ đây là lần thứ mấy Sách Đồng nói với nàng câu này.
Đừng rời xa ta.
... Giống như không kềm nén được, Sách Đồng không hề che dấu lòng mình, như thể chỉ cần lặp lại như vậy thì nó sẽ trở thành sự thật.
Rõ ràng trước đây hắn không phải như thế, rõ ràng họ ở chung lâu như vậy, thân thiết như người một nhà, nàng còn tưởng sẽ có thể sống như thế mãi.
"Lâm Trì, chờ ta báo thù xong, chúng ta sẽ ở bên nhau, mãi mãi." Sách Đồng nhếch môi, dường như đã bình tĩnh lại, hôn lên môi nàng rồi nỉ non: "Vì thế, tuyệt đối đừng rời xa ta, hãy quên hết những chuyện không quan trọng, được không? Ta sẽ khiến nàng hạnh phúc."
Sách Đồng đã không còn bình thường nữa.
Đáy lòng nàng bỗng vang lên một câu như vậy.
Lâm Trì hoảng hốt, nàng ngẩng đầu nhìn Sách Đồng, hắn đang cười như kẻ có bệnh, đồng tử đục ngầu mơ hồ, cố chấp, điên cuồng.
... Chính nàng biến hắn trở nên thế này sao? Tại sao nàng không chú ý đến những cảm xúc mỗi khi hắn kề cận bên nàng? Hoặc giả nàng không hề nghĩ phải chú ý tới... Đúng, mọi sự chú ý của nàng bất giác đều tập trung vào Mạch Khinh Trần.
Lâm Trì rất muốn đồng cảm với hắn, nhưng nàng làm không được.
Nàng ngẩng đầu nhìn nóc xe, đôi mắt mê mang.
Con người chung quy là một loài ích kỉ.
Nàng cũng không ngoại lệ.
Có lẽ đã tiết lộ với Lâm Trì, Sách Đồng không giấu nàng nữa, ngược lại nói hết cho nàng biết kế hoạch mưu phản.
Bao gồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-khuynh-thanh/1822566/quyen-1-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.