Không nhìn thấy đương nhiên không biết bộ dạng hiện tại của mình thế nào, vả lại trước giờ Mạch Khinh Trần chẳng hề để tâm tới vẻ bề ngoài của hắn.
Lần đầu tiên trong hai mươi mấy năm cuộc đời, hắn thấy bối rối vì vẻ ngoài của mình.
"Mấy hôm nay chàng buồn rầu... Lẽ nào là vì chuyện này ư?" Giọng Lâm Trì có phần không thể tin được.
Gió nhẹ lay tóc Mạch Khinh Trần, hắn cúi nửa đầu, đường cong hiện ra mềm mại không bắt bẻ được, môi hơi hé thôi cũng tạo thành một độ cong hoàn hảo khó tin, làn da trắng nhạt dưới ánh nắng mặt trời, có cảm giác không chân thực.
Mạch Khinh Trần buông tay, xõa tóc, nén giọng cực thấp nói: "... Có đôi chút."
Nhìn nét hậm hực hiện rõ trên khuôn mặt đẹp đẽ kia, Lâm Trì nhịn không được bật cười.
Đúng là tóc đã bạc không sai, nhưng cùng lắm cũng chỉ khiến người ta không đoán được tuổi tác, nào tới mức khó coi?
Mạch Khinh Trần không đợi nàng ngừng cười, quay xe lăn về hướng ngược lại, im lặng đẩy xe đi.
"Này này..."
Lâm Trì vừa cười vừa định giải thích, Mạch Khinh Trần bên kia đã biến mất.
Lâm Trì không ngờ Mạch Khinh Trần sẽ vì chuyện này mà giận dỗi với nàng. Hơn nữa còn biến mất mấy ngày, gần đây vào vụ thu hoạch, Lâm Trì giúp mấy hộ dân đánh đòng đòng lấy lúa, vốn không có tâm trí để ý hắn, kéo dài vài ngày mới phát hiện mấy hôm nay không thấy Mạch Khinh Trần đâu.
Vừa làm xong việc, Lâm Trì vội về, nhưng Lưu Nhị ca thuê nàng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-khuynh-thanh/1822528/quyen-1-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.