Quang minh chính đại đi ra từ Vô Mặc sơn trang, ánh mặt trời hơi chói mắt, Lâm Trì có loại cảm giác dường như đang mơ.
Sư phụ và Tác Đồng ngồi trong xe ngựa chờ ở bên ngoài, Lâm Trì nhảy lên xe ngựa, trực tiếp tìm một chỗ tiếp tục ngủ để bổ sung thể lực.
Nàng là bị đói mà tỉnh.
Trong xe ngựa lan tràn mùi đồ ăn thơm ngon, sư phụ áo xám đang mở nắp của một cái nồi đất ra, thấy nàng tỉnh lại, vẻ mặt mong đợi trên mặt thu lại vài phần: “Tiểu Trì, tỉnh rồi à? Ách, đây là do tổng quản kia bảo ta đưa cho ngươi, vi sư trước giúp ngươi thử xem, mùi vị ngon lắm......”
Cảnh tượng này quen thuộc đến mức khiến cho người ta hoàn toàn buông lỏng.
Lâm Trì túm được một ít tóc của tên kia, tiến tới, dùng mũi ngửi ngửi.
Canh hầm đương quy táo đỏ.
Vật liệu rất bình thường canh cũng rất bình thường, nhưng có thể làm ra mùi vị đậm đà như vậy thì chỉ có một người.
Lâm Trì trầm mặc một chút.
Sư phụ đã không kịp chờ đợi uống hai hớp canh, cảm giác ngon miệng khiến cho hắn hận không thể nuốt luôn đầu lưỡi của mình...... Không ngờ Vô Mặc sơn trang lại có đồ ăn ngon như vậy! Tuy không nỡ ăn nhưng nếu sau này không ăn được nữa...... Không được, vẫn nên uống mau lên, nếu không chờ tiểu Trì phản ứng kịp sợ rằng một hớp cũng không uống được......
Ngoài dự đoán, Lâm Trì không giành với hắn, chỉ hỏi hắn: “Sư phụ, trước đó người nói có phát hiện khác phải nói cho ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-khuynh-thanh/1822414/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.