Đáng tiếc người ra ngoài lại là Kỳ Mặc.
Thiếu niên lập tức xụi lơ như cũ, ngón tay xinh đẹp kẹp quả nho, nhíu mày nói: “Tiểu Mặc tử, ca ta đâu?”
...... Cái xưng hô này dị thường quen thuộc, Lâm Trì nhìn về phía Lăng Thư.
Lăng Thư “Xuỵt” một tiếng, dùng khẩu hình nói: không cần hoài nghi, ta chính là học tập hắn.
Kỳ Mặc mang vẻ mặt làm khó dễ: “Nhị Điện hạ, hay là ngài đến dịch quán nghỉ ngơi trước đi, Điện hạ hắn...... Chắc là không tiện gặp ngài.”
Khuôn mặt thanh tú của thiếu niên sa sầm lại, hai tay chống ở hai chân ngồi chồm hỗm, ngẩng đầu ngạo nghễ nói: “Không! Vậy ta sẽ quỳ gối chờ ở đây! Đợi đến khi nào hắn chịu gặp ta mới thôi!”
Kỳ Mặc càng thành khẩn: “Điện hạ hắn thật sự rất bận, Nhị Điện hạ không nên làm khó tiểu nhân......”
Lâm Trì: hắn bận sao? Tại sao ta hoàn toàn không cảm thấy...... =|||
Lăng Thư dùng khẩu hình nói: Công tử rất chán ghét người đệ đệ này, chủ yếu là do hắn ngày ngày kề cận công tử, nhưng công tử phải chịu đựng không động thủ giết chết hắn...... Cho nên dứt khoát mắt không thấy, tâm không phiền.
Lâm Trì:...... Đây cũng gọi là huynh đệ sao?!
Lăng Thư: Ai, đều nói với ngươi rồi, công tử với bọn họ căn bản không quen thuộc.
Thiếu niên kiên trì, Kỳ Mặc cũng đành chịu, không thể làm gì khác hơn là lui vào sơn trang.
Lâm Trì nhìn quả nho cảm thấy đói bụng, trở về ăn điểm tâm, rồi sau đó không ngoài ý muốn nhìn thấy Mạch Khinh Trần được cho là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-khuynh-thanh/1822402/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.