Lâm Trì ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao.
Khi tỉnh lại, ngón tay của Mạch Khinh Trần chậm chạp vuốt ve cánh tay nàng, thấy nàng tỉnh lại, cong cong tròng mắt, tâm tình có vẻ rất tốt.
Nến đỏ đầu giường đã cháy hết, do ánh mặt trời chiếu vào vì thế song hỷ đỏ thẫm trở nên sáng rực rỡ tỏa ra sự hoan hỷ.
Tâm tư ngổn ngang ngày hôm qua lúc này mới ùn ùn kéo đến.
Lâm Trì ngồi thẳng người, hai tay ấn trán khóe miệng co quắp vài cái.
Chuyện tối hôm qua...... Thật là mất mặt......
Mạch Khinh Trần trái lại không có gì khác thường, ôm nàng đứng dậy, đồng thời lấy cái khăn trắng ở dưới người nàng ra, cắt ngón tay nhuộm máu lên.
Lâm Trì sửng sốt: “Đây là......”
Mạch Khinh Trần: “Trong sách nói......”
Hắn vừa nói tới sách Lâm Trì liền nhớ lại tối hôm qua, lập tức nhanh chóng cắt ngang lời hắn: “Ta biết rồi, ngươi tiếp tục đi!”
Thật sự là một đêm khiến người khác không muốn nhớ lại......
Đổi thường phục đi ra ngoài, trên đường Lâm Trì thu được vô số ánh mắt vây xem, hơn nữa chuyện khiến nàng không thoải mái nhất chính là dường như mọi người cũng đặc biệt thích chú ý tư thế đi bộ của nàng.
Bước nhanh tìm được Tác Đồng mặt còn đen hơn đáy nồi, Lâm Trì giải huyệt thay hắn cười đến có chút ngượng ngùng.
Tác Đồng rầm một cái quỳ rạp xuống trước người Lâm Trì, đưa kiếm lên: “Tiểu thư, thuộc hạ vô năng đã khiến ngài chịu nhục, ngài giết ta đi.”
Lâm Trì: “Ách, thật ra thì ta......”
Tác Đồng cắn răng nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-khuynh-thanh/1822399/quyen-1-chuong-12-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.