Tóc bạch kim mềmmại như tơ lụa rủ xuống, khẽ di động, tay của đối phương chạm vào vếtthương trên bả vai nàng, môi mỏng ưu nhã khẽ mở: “Ngươi là ai?” Giọngnói thanh nhã trầm thấp.
Biết nói tiếng người thì là người.
Lâm Trì lười giãy giụa nói thẳng: “Đau, buông ra.”
Rắc rắc.
Bả vai bị vặn một cái......
Lâm Trì: “......”
”Cái đó, ngươi có thể không cần buông ta ra......”
Rắc rắc.
Bả vai kia cũng bị vặn......
Lâm Trì: “......”
Nàng không muốn nói chuyện.
Ngón tay thon dài, đẹp đẽ, xúc cảm lạnh lẽo xẹt qua xương quai xanh củanàng, khẽ vuốt ve, nhưng không có chút tình dục nào, ngược lại giống như đang cảm thụ một vật kỳ diệu.
Kẻ địch quá cường đại, cứng đối cứng xui xẻo chỉ có nàng, Lâm Trì dứt khoát quay đầu đi.
”Tại sao không trả lời?” Trong cặp mắt dài nhỏ mang theo vài phần nghi ngờ.
Bả vai từng bị ăn đau, giọng Lâm Trì rất nhỏ rất thấp: “Ngươi muốn biết? Ta......”
Đối phương gật đầu một cái, thân thể lại hơi cúi xuống.
Đỉnh đầu Lâm Trì chợt húc mạnh về phía trước. Dùng hết toàn lực thúc gối vềphía đối phương. Tung người nhảy lùi lại. Đầu gối lại vung lên tập kíchvùng bụng yếu ớt của đối phương.
Rắc rắc.
Lại bị vặn nữa rồi......
Lâm Trì không thể nhịn được nữa: “...... Ngươi có thể chừa cho ta chút mặt mũi không? Rất đau nha!”
”Đau?” Người kia nghiêng đầu, cười như không cười, giọng nói bình thản: “Ta không cảm thấy đau.”
Người đau chính là ta. Ngươi tất nhiên không cảm thấy!
Lâm Trì nghiến răng. Lúc này, nàng vô cùng muốn nhào tới cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-khuynh-thanh/125838/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.