Chương trước
Chương sau
Cười nửa miệng , hắn lạnh lùng bỏ đi ra khỏi nhà ngay trong đêm .Màn đêm thấu xương làm ông bà nhà cảm thấy đau nhói ở lồng ngực ....

.. _ .. _ .. _..



Tại Dinh thự nhà Dương Tổng , có vẻ vợ chồng ông bà Dương Tổng vừa từ Mỹ về Việt Nam rồi , tình hình gì mà 2 người lại về coi con trai cưng của mình như thế ?

Thời gian lắng dần mà ông bà về cũng đã 1 tuần rồi mà chưa gặp mặt con trai đích tôn của mình dù chỉ là 1 giây , đơn giản vì hắn ta suốt ngày la cà ở các hộp đêm , rồi biệt thự riêng của mình nữa .

Nhưng hôm nay thật lạ ! Chủ nhật hắn ta lại ở nhà của mình để gặp 2 ông bà .

Đồng hồ điểm 7h15 sáng tinh mơ , hàn phu nhân đã đích thân dậy làm bữa sáng cho cả nhà

"Hời ơi"_Hắn ngáp dài đi trên cầu thang xuống

"A-con dậy rồi à"_hàn phu nhân mỉm cười nhìn hắn

"Sao lại về đây"_Hắn ngồi xuống ghế bàn ăn

"Tối nay con ở nhà đi, chúng ta có chuyện muốn nói"_Vẻ mặt bà đã đượm buồn xuống

Hắn nghe câu đó xong cũng đã đoán được có chuyện gì rồi , phải là chuyện lớn đây .

Ăn sáng xong vẫn chưa thấy Dương tổng xuống , bèn làm lạ , mọi lần 2 người này cùng nhau mà sao nay lại im hơi thế này , bèn bỏ dao và nĩa xuống bàn , quơ tay lấy chai nước suối rồi bỏ đi không nói tiếng nào với bà hàn phu nhân . Hàn phu nhân lắc đầu nhìn bóng dáng cậu con trai mình lạnh lùng bước đi ...

"Xin lỗi con Nhất Hàn"_Bà cụp mắt mi mình xuống

Nhất Hàn bỏ đi ra ngoài kèm theo hàng tá câu hỏi trong đầu , hình như là hắn ta biết chuyện gì đó thì phải ..

"Không lẽ , ngày đó đã tới rồi ..?"_Hắn đứng khựng lại

Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến , có lẽ sắp có tin sét đánh ngang tai với hắn nữa rồi , nhưng sao lại bất công như vậy ! Hết chuyện tình cảm , rồi chuyện tổ chức , thêm chuyện gia đình , còn chuyện gì nữa , ập tới luôn đi !

Nhức đầu vì đống suy nghĩ vẩn vơ của mình , hắn vội lái xe đi , tới nơi để mình yên ổn hơn

...

x NGHĨA TRANG BÌNH HƯNG x

Đứng trước di mộ lót gạch men màu xám , hình ảnh một người con gái hiện ra . Là Ngọc .

Nhưng tại sao , cô ấy lại chôn ở Việt Nam mà không phải là Hàn Quốc .

Câu hỏi thú vị thật !

Quê hương cô Ngọc là ở Việt Nam , đây là đất nhà nên di cốt được cất ở Khu nghĩa trang này

"Ngọc à , hãy chỉ cho anh lối đi , đi em"...

"Anh sắp gục ngã rồi , em à ! Hãy giúp anh"..

"Gia đình anh sắp bỏ rơi anh rồi , em à ! ..

Gục ngã lên phần bia mộ , đưa tay chạm vào tấm ảnh cô gái xinh đẹp kia , hắn đã cụp mi mắt mình xuống , không lẽ hắn sắp khóc hay sao ?

Trời buổi sáng thật tinh mơ nhưng sao lòng hắn lại âm u thế này . Hắn gục ngã thật rồi !

..

------

Trở lại nhà Dương Tổng , bây giờ đã là 11h trưa rồi mà chưa thấy hắn về , hàn phu nhân thấy lo lắng tộc cùng . Ở phòng mình mà bà đứng ngồi không yên . Vội đi lại hộc tủ bàn trang điểm, kéo ra lấy 1 tờ giấy có in ba chữ :ĐƠN LY HÔN

Chuyện gì đây ! Taị sao lại có ......

Hàn phu nhân đi xuống phòng khách , thở dài ngồi xuống ghế salong , chéo hai chân nhìn ra cổng nhà , trông chờ điều gì đó .

"Trưa rồi sao chưa về nữa?"_Hàn phu nhân thở dài

Bỗng có tiếng xe dừng trước cổng lờn , nhưng người về là Dương Tổng . Xe vừa quẻo vô lối nhà .

Dương Tổng vào nhà với tình trạng mệt mỏi, chắc do công việc . Ông bước vào nhà thì chạm ánh mắt bà , 2 ánh mắt sâu lặng nhìn nhau trông có gì muốn nói nhưng ông đi thẳng lên phòng luôn .

Chuyện căng như dây đàn rồi !

..

---------

Thánh thót cũng đã tối rồi , đã 8h tối mà Nhất Hàn vẫn chưa về . Có chuyện gì hay sao?

"Ting ting"_Tiếng kèn xe đang dừng trước cổng lớn

Cổng cũng đã được mở , xe đã đi vào , người cũng vậy nhưng lại nồng nặc mùi men .

Ở phòng khách , 2 ông bà đã ngồi chờ rất lâu , Nhất Hàn bước vào nhà với tâm lý không được ổn cho mấy .

"Nhất Hàn , con ngồi đi"_Dương tổng nhìn hắn

Hắn cũng lặng lẽ ngồi xuống đối diện 2 ông bà , nhìn thẳng vào ánh mắt ấy , cảm thấy nhói gì đó ở tim mình ..

"Ta và mẹ con đã quyết định ly hôn với nhau , ta ..........."_Ông nghẹn ngào bỏ lửng vế sau câu nói

Xẹt --> Câu nói như sét đánh ngang tai mình vậy , hắn chua xót cười nuốc nước mắt và ở tim mình . Vội đưa tay chóng tráng mình

"Tới ngày đó rồi à , huh "_Hắn cũng nghẹn ngào cười trong đau khổ

Gắng không khóc ...!

"Con à, ta....."_Bà cũng đau đớn nhìn hắn

"THÔI CHO TÔI XIN ĐI"___Hắn đứng dậy quát lớn

"Ông bà có từng hỏi đã làm gì cho tôi chưa?"

" 1 người thì công việc, 1 người thì không quan tâm tôi"

"Huh, tôi không cần, 2 người đi đi...."__Hắn nói nghẹn lòng mình trong từng đau khổ ở tim

Cậu con trai đích tôn không thiếu gì cả , có tất cả tiền bạc , địa vị , danh vọng , bạn bè , nhưng chỉ thiếu 1 thứ gọi làHẠNH PHÚC GIA ĐÌNH

....


Cười nửa miệng , hắn lạnh lùng bỏ đi ra khỏi nhà ngay trong đêm .

Màn đêm thấu xương làm ông bà nhà cảm thấy đau nhói ở lồng ngực ....

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.