Lâm Vân mỉm cười, chẳng muốn nói nhảm nhiều, liền ném tới một ngọn lửa. Tên nam tử liền biến thành hư vô.
- Thì ra Hughes đã bị y giết. Khó trách tôi tìm mãi không thấy.
Tần Nhan bừng tỉnh đại ngộ nói.
Lâm Vân gật đầu:
- Lần này cô làm không tồi. Coi như cô đã hoàn thành nhiệm vụ, tôi nhất định sẽ dẫn cô rời khỏi Địa Cầu, tới một thế giới Tu Chân chính thức.
Tần Nhan nghe thấy vậy, trong lòng rất hưng phấn. Nhưng vẫn thắc mắc hỏi:
- Nhưng chúng ta đã tìm thấy tấm bia đá kia đâu?
Lâm Vân chỉ mỉm cười không lên tiếng. Phệ Hồn Thương phóng ra, đâm vào một vách động.
Oanh một tiếng, vách động kia liền vỡ nát, lộ ra một tấm bia đá đen nhánh ở giữa.
- A, là tấm bia đá đó.
Tần Nhan kiêu lên kinh hỉ khi nhìn thấy tấm bia đá. Thần thức của cô ta chỉ có hạn, không thể xuyên qua trận pháp ở vách động đó được, nên đương nhiên không biết.
Tấm bia đá bỗng nhiên lay động. Lâm Vân còn đang sửng sốt, thì Ong một tiếng, tấm bia đá rõ ràng tự mình bay ra ngoài. Tốc độ cực nhanh, trông giống như một tia sáng vậy.
Lâm Vân hừ một tiếng, vươn tay chụp lấy tấm bia đá. Nhưng một tiếng kỳ quái vang lên, tấm bia đá rõ ràng thoát khỏi một chụp của Lâm Vân.
- Thì ra là do tấm bia đá này nên ở đây mới có nhiều du hồn như vậy.
Lâm Vân nói, chẳng có vẻ sốt ruột gì cả.
- Vì sao tấm bia đá kia lại chạy?
Tần Nhan ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-dien-khung/1418790/chuong-520-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.