Bốn tên thủ hạ nghe thấy Thổ Thất ra lệnh, liền không chút do dự xông tới. Lâm Vân không quay đầu lại, chỉ vung tay phóng ra Tinh Đao. Bốn người kia không rên lên một tiếng, đã đứt thành vài đoạn, chết không thể chết hơn.
Mấy năm này Tĩnh Như đã thấy rất nhiều tranh đấu bên trong phường thị. Cũng thấy rất nhiều người chết, nên không cảm thấy có gì không thoải mái, chỉ là không muốn xem mà thôi.
- Ngươi…
Thổ Thất rốt cuộc biến sắc. Sự lợi hại của người này đã vượt quá tưởng tượng của y. Đang muốn rút súng lục ra, thì bỗng phát hiện mình không thể nhúc nhích được tay chân.
Một tiếng chuông inh ỏi vanng lên. Đảo mắt đã có hơn bốn mươi tên thủ hạ cầm đủ loại vũ khí, kể cả súng tự động lao vào căn phòng.
Lâm Vân cũng chẳng muốn nhiều lời. Liền phóng ra Tinh Vũ. Hơn bốn mươi tên đều ôm cổ họng, ngã vật xuống tắt thở. Lại một chùm Tử Hỏa phóng tới. Tất cả bọn chúng đều biến thành một đồng tro bụi, chồng chất tại một góc phòng. Tình cảnh cực kỳ quỷ dị.
Sắc mặt của Thổ Thất đã trắng bệch. Người kia là ai vậy? Thần tiên sao? Hay là kỳ nhân dị sĩ? Bỗng nhiên y nhớ tới những điều Ảnh Vương nói năm đó. Liền kinh hãi kêu lên:
- Ngươi, ngươi, ngươi chính là Lâm Vân, đã tiêu diệt cả Hắc Thủ Băng Đao phải không?
Sắc mặt của Lâm Vân trầm xuống:
- Đã biết danh tiếng của ta mà còn dám động vào người thân của ta. Lá gan của ngươi quả thật không nhỏ.
Trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-dien-khung/1418664/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.