Tám tên hải tặc bị Lâm Vân đá ngã xuống bong thuyền, do không thể cử động nên bọn chúng chỉ có thể dùng ánh mắt kinh hoàng nhìn về phía Lâm Vân. Bọn chúng làm nghề cướp bóc này đã rất nhiều năm rồi, cũng đã sớm nhìn quen với việc sống chết. Còn từng chiến đấu rất nhiều lần với các tàu phòng hộ của các quốc gia, nhưng đây lần đầu tiên bọn chúng không có một chút năng lực phản kháng nào. Người này chỉ cần giơ tay nhấc chân, rõ ràng đá ngã lăn bọn chúng, còn không thế cử động được.
Có thể thấy người này không muốn giết bọn chúng, nếu như muốn giết thì đã giết từ sớm rồi. Mà mấy tên đồng bọn đi lên đảo kia chắc lành ít dữ nhiều.
Những con tin bị bắt cóc cũng đều khiếp sợ nhìn về phía Lâm Vân. Động tác vừa rồi của Lâm Vân, bọn họ đều nhìn thấy không rõ. Không biết Lâm Vân làm như thế nào mà trong nháy mắt đã đánh bại những tên hải tặc hung tàn. Tuy nhiên không có ai dám mờ miệng lên tiếng...Bọn họ không biết Lâm Vân là ai, có phải cũng thuộc một nhóm cướp bóc nào khác không?
Lâm Vân nhìn lướt qua nhóm du khách này, không nói gì. Hắn đã nhìn ra, hiện tại ở tầng dưới cùng và tầng hai đều không có người. Tất cả du khách đều ở chỗ này. Tuy nhiên, con tàu khách này lớn như vậy, theo lý thuyết không có khả năng chỉ có chở ngần này hành khách. Ít nhất cũng phải có hơn một nghìn người mới đúng. Mà chỗ này chỉ có nhiều lắm là một trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-dien-khung/1418515/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.