- Cam Dao, chuyện của công ty, em có toàn quyền xử lý. Không cần phải để ý tới anh. Hôm nay anh muốn đi ra ngoài.
Buổi sáng Lâm Vân đứng dậy, nhìn thấy Cam Dao muốn đi làm, vội vàng nói.
- Ừ, em biết rồi...
Cam Dao nói xong cũng vội vàng đi xuồng tầng.
Cam Dao sông chung với Lâm Vân được hơn tuần, cũng hiểu một ít tính cách của hắn. Nàng biết hắn là người không thích làm việc, thậm chí có thể nói là lười.
Tối hôm qua, khi ăn cơm của hắn làm, nhớ tới mẹ và em gái ở nhà, tâm tình có chút kích động. Lúc ấy Lâm Vân vì thấy mình rơi lệ mà chân tay luống cuống. Cho nên hiện tại nàng vẫn còn chút xấu hổ khi đối mặt với Lâm Vân.
Thấy Lâm Vân ở nhà mấy ngày liền, hiện tại lại muốn đi ra ngoài, nàng cũng không nghĩ nhiều. Dù sao buồn bực mãi ở nhà cũng không nên. Nàng chỉ không ngờ bả vai bị thương của Lâm Vân lại tốt nhanh như vậy. Hắn còn chưa tới bệnh viện đâu này. Còn về việc vì sao Lâm Vân bị trúng đạn. Cam Dao không có hỏi. Mặc dù Lâm Vân tạo cho nàng ấn tượng hắn là người lười nhác, có nhiều quen không tốt. Nhưng không phải là người xấu.
Hơn nữa, ở cùng với hắn nhiều ngày như vậy. Ngoại trừ một lần mình vọt vào phòng của hắn nhìn thấy hắn chỉ mặc mỗi cái quần lót ra. Cũng không còn phát sinh những tình huống xấu hổ tương tự. Hiện tại nàng cũng rất cẩn thận, tránh xảy ra những chuyện khó xử cho đôi bên. Mà dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-dien-khung/1418379/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.