Lâm Vân đi được một lúc thì phát hiện người trung niên và người thanh niên Lý Thanh kia còn đi theo mình, liền đứng lại nhìn hai người hỏi:
- Vì sao các ngươi đi theo ta?
Người trung niên tiến lên phía trước, cung kính nói:
- Tên của ta là Lục Dược, ta tới là để cảm ơn ân cứu mạng của tiên sinh. Nếu như tiên sinh không chê, ta có thể mời ngài ăn một bữa cơm được không?
Lâm Vân gật đầu nói:
- Có thể, vừa vặn ta còn chưa ăn cơm tối. Còn ngươi, ngươi đi theo làm gì? Sẽ không phải cũng muốn cảm ơn ân cứu mạng của ta a?
Nói xong, Lâm Vân lại nhìn về phía Lý Thanh.
Lý Thanh đột nhiên đi tới trước mặt của Lâm Vân, quỳ gối xuống. Lâm Vân thấy vậy vội vàng nói:
- Có lời gì thì đứng dậy nói, ta không thu đệ tử.
Lý Thanh đứng dậy, đôi mắt đầy u buồn:
- Ta thực sự là tới muốn cảm ơn đại ân của ngươi.
Lý Thanh nói lời này khiến Lâm Vân ngây ngẩn cả người. Khuôn mặt hắn đỏ lên, hóa ra không phải do y muốn bái ta làm thầy. Lập tức nói:
- Không phải ngươi truy đuổi Lục Dược rồi bị ta ép chặt đứt một tay sao? Vì sao lại tới cảm ơn ta?
- Ta có thù sâu như biển với Hoàng Đơn. Chị của ta học ở Phân Giang, bị tên súc sinh kia theo dõi. Một ngày đang trên đường đi học, chị của ta bị y bắt cóc, y không những cưỡng gian chị ta, y còn, còn…
Lý Thanh nói tới đây, nước mắt đã rơi đầy mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-dien-khung/1418307/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.