*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Đường Đường lặp lại từng chữ một lần: “Ngọc, Diện, Sát, Ma?” Tên thật kỳ quái. 
Quân trang chủ đối diện vẫn chú ý đến thần sắc hắn, lúc này thấy mắt hắn trừng to, không biết là ý gì, lại thăm dò nói: “Vân Tứ công tử đã từng nghe chưa?” 
“Chưa từng nghe đến.” Đường Đường và một ngụm cơm, nhún nhún vai lắc đầu. Lão tử mới đến hơn một tháng, nghe rồi mới là lạ ấy. Người này không phải bị thần kinh đấy chứ? Chả hiểu sao tự nhiên chạy đến hỏi cái vấn đề chả hiểu sao này. 
“Cũng khó trách.” Quân trang chủ thở dài nói, “Lúc Ngọc Diện Sát Ma hoành hành giang hồ nguy hại võ lâm, Vân Tứ công tử còn nhỏ tuổi, không biết cũng là bình thường.” 
Đường Đường buông đũa: “Ta hiện tại rất già?” 
“A…” Quân trang chủ ngây ra, lập tức cười ha hả, “Vân Tứ công tử nói đùa, ngươi hiện tại chính là thiếu niên anh hùng.” 
Vân Tứ này sao không bắt được trọng điểm vậy chứ? Ai để ý ngươi mấy tuổi? Quân trang chủ trong lòng có chút buồn bực, lập tức lại cười: “Vân Tứ công tử năm nay bao nhiêu rồi?” 
“… Mười chín.” Có cần đến gần như vậy không? 
“Ha ha, thế thì lúc Ngọc Diện Sát Ma hoành hành giang hồ, ngươi mới là đứa bé bảy tám tuổi thôi, chả trách không biết nhân vật này.” 
“A? Sớm như vậy? Thế thì đại ma đầu giết người suốt mười mấy năm à!” Mắt Đường Đường trừng càng to, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-cuoi-voi-do-nhi-mot-cai-nao/198925/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.