"Nhất bái thiên địa ——!"
Một câu quen thuộc này trước kia ở trong ti vi thường xuyên nghe được, hôm nay lại là người lạc vào cảnh giới kỳ lạ lại cảm thấy thật quen thuộc. Đường Đường lòng bàn tay bởi vì kích động khẩn trương xen lẫn mà xuất mồ, không khỏi đem hồng trù xiết chặt, cùng sư phụ liếc nhau một cái, thấy được nụ cười trong mắt lẫn nhau.
Hồng trù tựa như tơ hồng trói chặt nhân duyên, hai người kết tóc se tơ, chậm rãi xoay người hướng về phía bên ngoài sáng rỡ xuân quang, đồng thời vén lên vạt áo quỳ xuống.
"Nhất bái——!"
Theo giọng cao vút của người chủ trì, hai người đồng thời khom người, trán cúi xuống chạm đến nền đá xanh, thành kính dừng một giây, sau đó chậm rãi thẳng lưng lên.
"Nhị bái cao đường ——!"
Hai người lần nữa nhìn nhau, nhấc đầu gối đứng lên, xoay người hướng vào trong. Ánh mặt trời từ phía sau lưng chiếu vào, trên mặt đất, bóng của hai người được hồng trù chặt chẽ gắn kết, đóa hoa lớn khảm ở giữa.
Trong sảnh bày một cái bàn gỗ lim tinh xảo, hai bên bày hai cái ghế cao. Đường mụ mụ mặt mày tươi cười ngồi một bên, một bên kia thì bày một tấm bài vị, đại biểu cho mẹ của Liễu Quân.
"Nhị bái ——!"
Vạt áo lần nữa vén lên, hai người trang trọng quỳ xuống, hướng về phía chỗ cao đường hết sức nghiêm túc dập đầu một cái, lúc thẳng người, trong mắt lần nữa hiện lên ý cười.
Đường mụ mụ tự xưng là kiên cường, lúc này lại bởi vì giá một cái dập đầu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-cuoi-voi-do-nhi-mot-cai-nao/1335594/quyen-2-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.