Vị trí của Liễu Quân lúc này vẫn là ở chân núi, bất quá chỉ đổi một hướng khác, cách chỗ tấm bảng treo trước cửa trang tử kia một khoảng không xa, lúc này đột nhiên nghe được thanh âm của Quân Mộc Thành, nhất thời lửa giận bị nóng lòng thay thế, liền vội vàng ngẩng đầu tìm theo tiếng nhìn sang. 
Quân Mộc Thành một thân một mình chắp tay đứng ở ở chỗ dễ thấy trên đỉnh núi, hơi mỉm cười, trong lòng tính toán kỹ lưỡng mà nhìn Liễu Quân dưới chân núi, trước đó bởi vì Đường Đường chạy trốn mà lo lắng làm hư kế sách của chính mình, lúc này thấy y một thân một mình xuất hiện ở nơi này, nhất thời tảng đá trong lòng cũng rơi xuống, thậm chí còn cảm thấy sảng khoái vô cùng. 
Liễu Quân thấy bên người Quân Mộc Thành không có những người khác, trái tim nhất thời lại trầm xuống mấy phần, lạnh lùng nói: "Tứ Nhi đâu?" 
Quân Mộc Thành nghe thanh âm y từ chân núi truyền tới, rõ ràng âm không nhiều lắm, lại nghe hết sức rõ ràng, không khỏi đối với nội lực của y âm thầm kinh hãi, ổn định tâm tình một chút, khẽ cười nói: "Tự nhiên ở ta trong tay, chỉ cần ngươi đem Phù Cừ Kiếm giao ra, ta nhất định đưa cho ngươi ái đồ hoàn toàn nguyên vẹn trở về." 
Liễu Quân sắc mặt chợt đen: "Bớt nói nhảm! Người ở đâu!" 
Quân Mộc Thành quay đầu hướng về sau lưng nhìn một cái, nhướng mi nói: "Gấp cái gì? Phù Cừ Kiếm cầm tới ta xem một chút." 
Liễu Quân đáy mắt nhất thời hiện một tia lạnh lẽo: "Tứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-cuoi-voi-do-nhi-mot-cai-nao/1335571/quyen-2-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.