Bởi vì Phục Ma đại hội đưa đến vô số nhân sĩ giang hồ, những ngày gần đây Phụ An thành náo nhiệt hơn hẳn ngày xưa, đi đến đâu cũng có thể nhìn thấy nam nam nữ nữ khí chất khác nhau túm năm tụm ba. Nơi đây là đất lành, vạn nhà sung túc, đưa mắt nhìn trong ngoài thành đều là quần áo gọn gàng sạch sẽ, hơn nữa một ít tiểu thư nha hoàn nhà giàu có kiệu liễn ngựa xe đi kèm, tùy tiện đứng chỗ nào cũng sẽ khiến người hoa cả mắt.
Hai sư đồ Lưu Vân và Đường Đường mang theo Đại Tiểu Phúc tìm một tửu quán mặt tiền không tệ dùng bữa, lại chen vào đám người đi về phía tây thành, từ lúc lên bờ đến giờ không biết đã đưa đến bao nhiêu ánh mắt cực kỳ hâm mộ của các cô nương trẻ tuổi tiểu thư nhà giàu. Tâm tình Đường Đường quả thực là tệ hết chỗ nói, hoàn toàn không ý thức được thật ra một phần là nhìn hắn, mài răng nửa ngày, hận không thể lấy bao tải chụp sư phụ lại, trong miệng trong lòng tràn đầy vị dấm chua.
Mãi đến khi vào một y quán mặt tiền khá rộng, ánh mắt dừng trên người sư phụ giảm bớt bảy tám phần, bình dấm chua này mới xem như được đậy lại. Đường Đường bi đát phát hiện, mình thật sự là triệt để suy sụp, càng ngày lòng tham càng không biết thỏa mãn, thế này về sau phải giải quyết như thế nào a?
Lưu Vân nghiêng đầu nhìn hắn: “Tại sao lại không vui?”
“A?” Đường Đường mê mang ngẩng đầu, lại phát ngốc với con ngươi đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-cuoi-voi-do-nhi-mot-cai-nao/1335538/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.