Toàn thân ta đau nhức khẽ mở mắt nâng tay lên đỡ lấy đầu mình.Trên người ta không một mảnh vải che thân, tất cả ký ức ùa về ta siết chặt bàn tay giận dữ đấm mạnh tay xuống giường. Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má. Ta ôm lấy chiếc chăn trên người khẽ động, một trận đau và xót truyền từ phía dưới nơi bí mật khiến ta nhăn mặt. Trên chiếc bàn trong phòng là bộ y phục của ta đã được xếp gọn gàng, ngay ngắn trên mặt bàn. Ta túm lấy chăn bao xung quanh người mình bước xuống giường lấy y phục mặc vào.
<Tên khốn kiếp, nếu ta thoát khỏi nơi này ta nhất định sẽ cho ngươi sống không bằng chết>
Cố lê tấm thân đau nhức của mình ra khỏi phòng, ta nhìn xung quanh xem xét động tĩnh. Sau khi xác định tên cầm thú không có ở đây ta nhẹ nhàng đi khỏi căn nhà giữa rừng, nơi này rất rộng lớn ta không biết phải đi hướng nào mới có thể ra khỏi, lúc đi vào là hắn đã mang ta đi. Lúc đó là đi vào nên giờ đi ra là một việc khó cho ta. Ta cắn răng chọn đại một hướng rồi nâng váy phi nhanh mặc cho bên dưới nơi bí mật vẫn rất xót.
Đi tới một con suối nhỏ ta bước lên tảng đá phẳng to nhìn bên kia suối mà há hốc mồm. Toàn một màn sương dày đặt không thể thấy chân trời <Khốn kiếp> Nếu có thể ta muốn giết chết tên cầm thú đó ngay lập tức.
“Đừng nghĩ có thể thoát khỏi tay ta” Giọng nói âm lãnh vang lên ngay bên cạnh, ta giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-cho-ta-voi/124983/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.