Đối với Khương Kỳ mà nói, hắn đã từng thấy Nghiêm Tiêu Nghi ôn nhu, tha thứ và lạnh lùng, nhưng bây giờ cho dù là người trước mắt nét mặt tươi cười như hoa, hắn lại cảm thấy tê cả da đầu. Bản thân đã làm sai cái gì sao? Khương Kỳ không rõ ràng cho lắm.
Vừa rồi Nghi nhi nói cái gì? À! Đúng, chẳng lẽ Nghi nhi cho rằng bản Thế tử có chuyện giấu nàng nên mới tức giận sao? Khương Kỳ chậm rãi xích lại gần Nghiêm Tiêu Nghi, thử nói ra: "Chuyện đó Nghi nhi à, ta, ta không nên giấu diếm nàng, không đúng! Không phải giấu diếm, là ta không có cơ hội thích hợp nói với nàng chuyện ta có vốn riêng, cũng không phải là cố ý."
Khương Kỳ nói như vậy, nhưng trong lòng cũng rất khó hiểu. Rõ ràng Nghi nhi trông có vẻ không tức giận nhưng nhìn sao lại dọa người như vậy chứ?
Nhìn thấy dáng vẻ lấy lòng của Khương Kỳ, trong lòng Nghiêm Tiêu Nghi cũng dở khóc dở cười. Mình cũng không phải là trách hắn giấu diếm, chỉ là chuyện hôm nay quả thật là có hơi quá, quốc công phủ không thiếu ngân lượng, nhưng cũng không thể tiêu xài như vậy, huống chi là bởi vì muốn lấy lòng nàng mà tiêu xài.
Nhưng mà có mấy lời cũng thực sự không thích hợp nói ở chỗ này, Nghiêm Tiêu Nghi trong lòng bất đắc dĩ, khẽ thở dài: "Thế tử, thϊếp cũng không phải là. . ."
Nhưng không chờ Nghiêm Tiêu Nghi nói hết, đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Tiêm Xảo ở một bên tiến lên mấy bước, hướng về cửa hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-bot-sung-the/501068/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.