Buổi tối lúc sắp ngủ, Kiều Cảnh An đi ngang qua thư phòng, thấy Kiều Sâm ngồi đối diện một vật có hai miếng dẹt dẹt màu bạc gập lại với nhau (Laptop),nhìn rất chuyên tâm. Cậu ngó nghiêng đầu, đứng ở ngoài cửa, nhất thời không biết có nên đi vào hay không.
Kiều Sâm vừa xem hết văn kiện mà quản lí cấp dưới của công ty gửi đến, ngẩng đầu nhìn thấy Kiều Cảnh An đang im lặng đứng ở cửa ra vào. Anh có chút không thích ứng khi Kiều nhị thiếu gia đột nhiên an tĩnh như vậy, xoa xoa thái dương nói: “Sao cậu lại đứng ở đó? Là có chuyện gì? Tôi không phải đã bảo cậu đi ngủ rồi sao?”
Kiều Cảnh An phát giác đối phương có thể là không muốn cậu tới gần gian phòng này. Nhìn bố cục trong phòng, cũng có chút giống như thư phòng, chỉ là so với thư phòng của mình thì nhỏ hơn một chút. Nếu đây là nơi đối phương xử lý công việc, cậu đứng ở chỗ này đích xác sẽ khiến cho người ta suy nghĩ.
“Không có chuyện gì, mời huynh… ca ca sớm đi nghỉ.” Nói xong còn thuận tay đóng lại cửa ‘thư phòng’, lui ra ngoài.
Kiều Sâm nhìn cửa phòng đã đóng kín, nghĩ tới Kiều Cảnh An trước khi mất trí nhớ chưa bao giờ biết thuận tay đóng cửa là cái gì. Nhất thời anh cảm thấy Kiều Cảnh An cả đời này không khôi phục trí nhớ là tốt nhất, miễn cho lại làm ra chuyện khiến Kiều gia mất thể diện.
Kiều Cảnh An trước đó cũng không có cẩn thận quan sát qua gian phòng của mình bây giờ, vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-bien-bai-gia-tu/177881/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.