Đêm xuống, Kiều Cảnh An đã ngủ yên. Kiều Sâm khẽ đẩy cửa ra, ngắm nhìn bóng người trên giường, ánh mắt phức tạp. Mãi đến khi quản gia đi tới phía sau, anh mới đóng cửa, xoay người liếc nhìn ông, rồi đi về phía thư phòng.
Quản gia vào theo trong phòng, thuận tiện đóng cửa, mới đem tư liệu cầm trong tay giao cho Kiều Sâm, sau đó do do dự dự mở miệng nói: “Thiếu gia, tôi cảm thấy được… nhị thiếu gia là thật sự mất trí nhớ.”
“Tư liệu bác xem qua rồi?” Kiều Sâm không có mở ra tư liệu, mà là nhìn về phía Vương quản gia.
“Đúng vậy, biểu hiện ở trường học của nhị thiếu gia là không thể nào là giả vờ, tôi chỉ không rõ, nhị thiếu gia sao lại biết đá bóng, sao lại biết dùng bút lông viết được chữ đẹp như vậy? Những điều này rất không tương xứng với hành vi thường ngày của nhị thiếu gia. Nhị thiếu gia chưa bao giờ chơi bóng, trước kia cũng không có học qua thư pháp, khóa thư pháp ở trường phần lớn đều là bùng tiết. Đại thiếu gia, cậu xem… nhị thiếu gia có thể nào đã bị người khác thôi miên hay không?” Quản gia vẻ mặt lo lắng nhìn Kiều Sâm.
Kiều Sâm lấy tay bưng đầu, nheo mắt nhìn quản gia, im lặng một chút mới thận trọng mở miệng hỏi: “Quản gia, bác gần đây có phải đang mê xem thể loại phim thần thoại ma pháp?”
“Đại thiếu gia làm sao biết?” Quản gia kinh ngạc nhìn Kiều Sâm, ông luôn rõ ràng đại thiếu gia rất thông minh, nhưng thật không ngờ trực giác lại nhạy bén đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-bien-bai-gia-tu/1585824/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.