Căn phòng bỗng tối sầm lại, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt từ màn hình điện thoại di động của Sơ Nhất, cô nhìn thời gian bên góc phải màn hình, hoang mang nói.
"Nhưng bây giờ mới mười giờ mà."
"Anh mệt rồi." Kiều An Sâm lạnh lùng nói, Sơ Nhất à lên một tiếng rồi xoay người nghịch điện thoại di động, im lặng không phát ra tiếng động.
Sau khi xem lại tất cả các bình luận, Sơ Nhất lại nhấp vào chủ đề bộ phim Qúy Mộc Bạch đóng, cô lướt nhanh qua trang cập nhật ngày hôm nay, thấy cư dân mạng đang gào khóc điên cuồng, cô không nhịn được mà bật cười, bả vai run lên.
Một lúc sau, giọng nói không cảm xúc của Kiều An Sâm lại vang lên.
"Sơ Nhất, em đừng nghịch điện thoại nữa được không?"
"Sao vậy?" Sơ Nhất quay đầu lại, oan ức hỏi.
"Sáng quá, chói mắt."
"..." Sơ Nhất nhìn ánh sáng trên màn hình điện thoại không lên tiếng, cô cong lưng chui vào trong chăn.
"Như vậy sẽ không chói mắt nữa." Cô nằm trong chăn nói, giọng nói hơi khó nghe, ánh sáng từ màn hình điện thoại quả nhiên không còn nữa.
Kiều An Sâm nghẹn họng, một lúc lâu cũng không nói thành lời.
Yên ổn được mấy phút, Sơ Nhất có chút khó thở, cô thò đầu ra hít thở không khí trong lành, vừa định chui vào chăn lần nữa thì nghe thấy Kiều An Sâm lên tiếng.
"Sơ Nhất, đừng nhích tới nhích lui nữa."
"..." Sơ Nhất chịu không nổi nữa.
"Rốt cuộc anh muốn như nào?" Cô tức giận nhìn chằm chằm Kiều An Sâm, trong ánh sáng mờ ảo, khuôn mặt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-to-vien-cua-toi/1097700/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.