Sơ Nhất cầm túi hoa quả lướt qua Kiều An Sâm, cô có thể cảm nhận được ánh mắt anh dừng trên người mình, nhưng cô không phản ứng lại mà trực tiếp mở cửa.
Lúc vừa chạm nào nắm khóa cửa, phía sau truyền đến giọng nói của anh.
"Sơ Nhất...."
"Có chuyện gì sao?" Cô không quay đầu lại, rũ mắt hỏi.
Kiều An Sâm im lặng một chút, lần nữa kên tiếng, giống như là học sinh tiểu học báo cáo với giáo viên: "Anh, ngày mai anh được nghỉ."
"Ừm." Sơ Nhất lạnh lùng đáp một tiếng.
Kiều An Sâm lại im lặng, Sơ Nhất đợi vài giây không thấy anh nói gì, cô vào nhà và chuẩn bị đóng cửa lại.
Một bàn tay đột nhiên đưa ra ngay chỗ khe hở, khiến cô không đóng lại được, khuôn mặt Kiều An Sâm xuất hiện phía sau, cẩn thận dè dặt hỏi.
"Em không về nhà sao?"
"Không về." Sơ Nhất dứt khoát trả lời, trong mắt Kiều An Sâm hiện lên một tia mất mát, nhưng vẫn cố gắng nói: "Tối nay có thể cùng nhau ăn cơm không...?"
Anh đưa túi đồ ăn trong tay ra, nịnh nọt nói: "Anh có mua đồ ăn."
Sơ Nhất im lặng, cuối cùng vẫn mở của nghiêng người cho anh vào, đây là lần thứ hai Kiều An Sâm đến nhà cô, so với lần trước có chút khác biệt, anh có chút thận trọng đứng ở huyền quan.
Sơ Nhất mở tủ giày tìm cho anh một đôi dép lê mà lúc trước Sơ Thiên đi.
"Mấy ngày nay...một mình em có tốt không?"Kiều An Sâm thay giày xong, đứng thắng người nhìn cô, mỉm môi hỏi, Sơ Nhất bình tĩnh trả lời.
"Không khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-to-vien-cua-toi/1097671/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.