Edit + Beta: Heo
Hoắc Chấp Tiêu để đồ trong tay xuống, nhìn Đinh Dĩ Nam hỏi: “Sao lại vớ va vớ vẩn?”
Đinh Dĩ Nam không thể rõ ràng hơn trong lòng rằng Hoắc Chấp Tiêu có yêu cầu cực kỳ cao về tính thẩm mỹ. Ví dụ, ngay cả việc đan một đoạn tre cũng có thể tạo ra một hình xoắn ốc Fibonacci. Mỗi người bạn đời trên giường của anh ta đều có hình thể vàng hơn 1,8m, nếu so sánh, chẳng phải Đinh Dĩ Nam chỉ là vớ va vớ vẩn thôi sao?
Tất nhiên, nhìn thấu không nói toạc, chứ đừng nói đến việc coi thường bản thân. Đinh Dĩ Nam cũng lười thảo luận vấn đề thẩm mỹ với Hoắc Chấp Tiêu, cậu xoay người nói: “Anh tiếp tục làm đi, tôi đi dạo chỗ khác.”
Tuy nhiên, một bậc thầy thẩm mỹ nào đó dường như vẫn chưa kết thúc cuộc thảo luận, anh đứng dậy, nắm lấy cổ tay của Đinh Dĩ Nam và nói: “Chờ đã.”
Đinh Dĩ Nam dừng lại.
“Em đã nói ‘trong lòng anh’,” Hoắc Chấp Tiêu nói, “Em căn cứ vào điều gì?”
Đinh Dĩ Nam không ngờ Hoắc Chấp Tiêu lại tích cực như vậy, nghĩ tới đây liền hỏi: “Anh có tiêu chuẩn thống nhất để chọn bạn đời không?”
Hoắc Chấp Tiêu hơi nhướng mày hỏi: “Em để ý điều này?”
Đinh Dĩ Nam nghe vậy cảm thấy kỳ quái, chủ đề này liên quan gì đến “để ý”? Cuộc thảo luận giữa hai người nên nằm trong phạm vi khách quan, nếu dính yếu tố tâm lý “để ý” thì nó trở thành cuộc thảo luận chủ quan với cảm xúc cá nhân.
“Tôi không để ý.” Đinh Dĩ Nam nói thẳng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-thuc-my-hoc/1310648/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.