Đến giờ ăn cơm, Lâm Hữu giải thích lại cho Lục Thanh Nham tình hình hiện giờ của anh. 
Lục Thanh Nham cũng đã xem kết quả kiểm tra của mình, là Alpha, pheromone K7532, chi tuyết tùng 03. 
“Xem ra hai đứa phân hóa mười bảy tuổi chúng ta đều không phải người bình thường.” Lâm Hữu vừa ăn vừa nói chuyện với Lục Thanh Nham qua vách kính, “Cấp bậc pheromone của ông cũng cao lắm đó, phóng ra cứ phải gọi là đè bẹp dí tất cả Alpha luôn, cũng rất có sức hút với Omega. Nhưng hay ở chỗ là Alpha các ông không có kỳ phát tình, không khiến các Omega khác đánh mất lý trí như tôi. Đợi mấy hôm nữa phân hóa xong là ông tha hồ buông thả rồi.” 
Lâm Hữu nói tới đây đã hâm mộ ra mặt. 
Đậu mèo không công bằng xíu nào hết, tại sao đều là pheromone cao cấp nhưng Omega và Alpha lại khác nhau tới vậy. 
Lục Thanh Nham lại không có cảm giác gì trước thông tin này, anh đã làm Beta nhiều năm như vậy, cũng không thấy có gì không tốt. 
Nhưng anh lại nhìn quanh cổ Lâm Hữu, ý nghĩa quan trọng nhất của việc này với anh, có lẽ chính là sau khi phân hóa thành Alpha, anh sẽ có thể đánh dấu Lâm Hữu. 
Vậy nên anh tuyệt đối không để Alpha khác tới gần Lâm Hữu ngay trước mắt anh. 
“Phải rồi, độ xứng đôi pheromone của hai chúng ta cũng cao lắm.” Lâm Hữu nói tiếp: “Anh bác sĩ kia bảo phải trên 90% đó. Khi hai chúng ta ở chung một phòng, chỉ cần pheromone của một người mất khống chế thì sẽ rất dễ có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-thuc-du-bat-cao-cap/1112133/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.