Lục Thanh Nham mở đèn. 
Ánh đèn màu trắng sáng bừng, sáng đến chói mắt. 
Lâm Hữu nằm cuộn tròn trên giường như một chú tôm nhỏ, áo choàng tắm rộng rãi xõa tung, phơi bày làn da vừa hồng vừa trắng, lại ửng màu đào mật, mồ hôi lấm tấm trên da cậu, thấm ướt cả áo choàng, cơ thể  như vừa được vớt ra từ trong nước. 
Dường như cậu khó chịu vì đèn quá chói, tiếng rên rỉ mơ hồ rỉ ra từ cổ họng, nhưng ngay sau đó, khi làn da cọ lên ga giường, cậu tựa như bị giật điện, cơ thể khẽ run lên, tiếng rên cũng lập tức trở nên mềm mỏng, quyến rũ. 
Lục Thanh Nham không thể không ngưng thở, tim anh đập quá nhanh, nhanh đến mức khiến anh giật mình. 
Từ lần trước anh đã phát hiện, rõ ràng anh là Beta, nhưng vẫn bị ảnh hưởng trước pheromone của Lâm Hữu. 
Có kinh nghiệm đưa Lâm Hữu đến bệnh viện lần trước, Lục Thanh Nham cũng không luống cuống, anh bước nhanh đến cạnh giường, anh nhớ Lâm Hữu để thuốc ức chế trong tủ đầu giường. 
Tìm thấy thuốc ức chế, Lục Thanh Nham định bụng sẽ bế Lưu Hữu qua đây tiêm thuốc cho cậu. 
Nhưng ngay khi bàn tay anh chạm vào da Lâm Hữu, cơ thể cậu bỗng run lên bần bật. 
Hoàn toàn không cần anh ra tay, Lâm Hữu đã tự động lăn vào trong lòng anh. 
Cơ thể thiếu niên nóng rực, non nớt, thon dài và rắn chắc mang theo mùi hoa lan nồng nàn, lăn vào lòng anh. 
Tựa như một chú mèo đến kỳ động dục, cậu cong lưng, cọ tới cọ lui trên người Lục Thanh Nhan. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-thuc-du-bat-cao-cap/1112120/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.