Trần Thuật vừa mở mắt ra, liền biết hôm nay lại muốn ăn bánh rán trái cây.
Quý Cạnh Trạch thăm dò: "Tỉnh?" Sau đó về trên giường ôm y chán ngán.
Trần Thuật nhíu mày: "Trên tay cậu là cái gì?"
"Dầu đi..." Quý Cạnh Trạch cười, cố ý lại đem tay cọ lên mặt y hai phát.
Trần Thuật lay tay cậu ra: "Lấy ra!"
"Tôi làm bánh rán trái cây cho anh!" Quý Cạnh Trạch khoe thành tích: "Rất thành công! Hôm nay là thành công nhất! Chính là cái loại có thể lên được mỹ thực Trung Quốc ấy!"
"Cậu đã gây họa cho bao nhiêu dầu cùng bột rồi, lại không thành công cậu có xứng đáng với mấy con gà đã đẻ trứng cho cậu không?"
"Ha ha ha ha!" Quý Cạnh Trạch cười: "Có khoa trương như thế sao, tôi thành công rất nhanh mà!"
"Được rồi đi." Trần Thuật ngồi dậy tìm quần áo: "Cậu làm cho tôi hiện tại thấy bánh quẩy liền muốn quỳ xuống xin chịu phục!"
Quý Cạnh Trạch thừa dịp y còn trần truồng, thò tay sờ soạng vài cái, ăn đậu hủ một lát, cười hì hì nói: "Anh vì sao thích ăn bánh rán trái cây?"
"Đơn giản phương tiện chứ." Trần Thuật trốn tránh cái tay quấy rối của cậu, mặc quần lót.
Quý Cạnh Trạch cách quần lót lại sờ hai cái: "Chẳng lẽ không phải lấy hình bổ hình sao?"
"Hả?" Trần Thuật không có nghe hiểu, sốt ruột đi WC.
"Có ruột lại có trứng nha!" Quý Cạnh Trạch cười ha ha: "Khó trách anh ăn bánh rán trái cây đều phải thêm trứng! Bổ thật sự khoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-that-khong-ngai-truoc-sau/1945748/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.