Dịch: Tồ Đảm Đang
Khi tỉnh lại thì đã là buổi trưa ngày hôm sau, ánh sáng chui vào cửa sổ trải lên sàn nhà, tiếng người huyên náo trên đường phố truyền vào khung cửa sổ tiến vào trong căn phòng.
Máy lạnh không biết đã ngừng hoạt động từ lúc nào, cả căn phòng tràn ngập không khí ẩm dinh dính, hai làn da trần trụi dán vào nhau.
Lục Cửu vỗ vào Sài Đông Đông trong bóng tối, cậu cảm nhận được động tĩnh của người bên cạnh đang dần thức dậy, nghe thấy chất giọng khàn khàn của người đó phát ra khe khẽ như cố gắng phát ra từ trong cổ họng.
Lục Cửu hỏi cậu: "Bây giờ là mấy giờ rồi?"
Sài Đông Đông rất lâu sau cũng không nói gì.
Lục Cửu chống nửa người dậy, trong sự trầm mặc dài đằng đẵng ấy mềm giọng hỏi: "Tôi lấy cho cậu cốc nước nhé?"
Cậu vén chăng ra định đứng dậy, bàn tay của Sài Đông Đông nắm lấy cánh tay đang chống lên giường của cậu, người đang im lặng rất lâu kia khàn giọng trả lời: "Không cần đâu."
Lục Cửu bèn men theo giọng nói và bàn tay đang nắm lấy cánh tay của mình ấy áp người qua, chiếc đầu của cậu ấy chậm rãi tìm kiếm bờ vai của Sài Đông Đông, cậu ấy dựa qua, làm nũng như động vật họ mèo cọ tới cọ lui lên gò má cậu, giọng nói mềm mỏng dịu dàng truyền vào tai Sài Đông Đông: "Sài Đông Đông, cậu khó chịu không?"
Sài Đông Đông khó khăn nuốt nước bọt, gian nan làm cổ họng mình hoạt động lại, một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-sinh/2161534/chuong-9-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.